Khi kiếm của Hàn Duyệt đặt lên cổ Tả Lãnh Thiền, mặt Phong Thanh Dương lộ ra một nụ cười đắc ý, Đông Phương cũng nhẹ nhàng thở ra, vì Hàn Duyệt không bị bất kỳ thương tổn.
Những người khác đầu tiên là sửng sốt, sau đó phát ra tiếng cảm thán hoan hô, giang hồ lấy kẻ mạnh làm đầu. Hơn nữa, nơi đây phần lớn đều là người của Ngũ Nhạc kiếm phái, người của Tung Sơn tuy không ít, nhưng lại không thể so với toàn bộ những người của bốn phái còn lại.
Tả Lãnh Thiền sắc mặt tái nhợt, mặt đầy phẫn hận, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, đao kiếm không có mắt, nếu là lão động đậy, làm đối phương có cớ giết mình, làm vậy chính là tên ngốc.
Chính là Tả Lãnh Thiền không biết là, Hàn Duyệt bây giờ chỉ là một loại 囧 miệng cọp gan thỏ, trong lòng hắn đang rất sợ hài, ngoại trừ lúc làm chim, làm mù mắt Nhâm Ngã Hành, thì Hàn Duyệt chưa bao giờ làm ai bị thương, thậm chí còn chưa thấy máu được mấy lần.
Đừng nói Tả Lãnh Thiền sợ bị ngộ sát, Hàn Duyệt cũng sợ hãi ngộ thương tới lão, vội cận thẩn rút kiếm về, mở miệng nói, “Đa tạ.”
Bởi vì sợ làm tổn thương tới người ta, cho nên động tác của Hàn Duyệt hơi chậm, nhưng vào mắt Tả Lãnh Thiền thì đấy lại thành uy hiếp cùng khoe khoang, làm Tả Lãnh Thiền giận sôi lên, lại thêm nội lực bị phong bế, tức đến mức lão đương trường phun ra một ngụm máu.
Hàn Duyệt nhất thời cả kinh, theo bản năng nhìn phía Đông Phương, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591294/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.