Sau khi trở lại Nam Châu, Bạc Băng đưa Ấn Chung Thiêm đến gặp bố mẹ của cô, sau đó lại cùng Ấn Chung Thiêm đếnnhà bố mẹ anh ta, Bạc Băng tìm quần áo để Ấn Chung Thiêm thay, giúp anhta giặt quần áo và lau rửa toilet.
Vừa giặt quần áo, Bạc Băng vừa lắng ngheẤn Chung Thiêm kể về cuộc sống những ngày qua của anh ta với bác trai và bác gái, cô vô thức nhìn thoáng qua khung cửa trống rỗng.
Phiền muộn cũng như bọt xà phòng trong tay cô, càng vò càng nhiều.
Giặt xong quần áo, Bạc Băng phơi tất cảlên ban công, trở vào nói nhỏ với Ấn Chung Thiêm: “Buổi tối em phải trực ca đêm, em đi trước nhé, ngày mai em lại đến.”
“Cháu ăn cơm chiều rồi hẵng đi.” Bác gái nói.
“Dạ không ạ, cháu còn phải đến bệnh viện thăm bố cháu.”
Ấn Chung Thiêm đưa Bạc Băng đến cửa thang máy, thang máy vẫn chưa lên tới, Ấn Chung Thiêm cố ý đến gần cô hơn một chút, Bạc Băng cố gắng kiềm chế bản năng muốn phản ứng lại của mình,không dám động đậy.
Tay của Ấn Chung Thiêm nhẹ nhàng khoác lên vai cô: “Quan hệ của em và Tham mưu Diệp, dường như rất tốt.”
“Cũng được.” Bạc Băng suy nghĩ một chút, bổ sung thêm một câu: “Đã nhiều năm rồi không gặp.”
“Tại sao anh ta lại giúp em?”
Do có sự hổ thẹn trong lòng, Bạc Băng không muốn đề cập đến vấn đề này, có phần sành đời, cũng có phần hoài nghi.
“Có lẽ là nể tình cảm huynh muội trước đây.”
Thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-sat-vach/3054458/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.