Thấy Bạc Băng không nói gì mà chỉ cắm cúi ăn, Diệp Chính Thần đưa cho cô một ly nước trà, Bạc Băng giơ tay nhậnlấy, uống một hơi hết sạch.
Thật ra, Diệp Chính Thần là một người ưasạch sẽ, anh không thích tiếp xúc với nhiều người, đến nhà người khácthì anh thích dùng loại ly chỉ sử dụng một lần.
Không biết từ khi nào cả anh và cô đãhình thành thói quen: Anh dùng ly của cô một cách rất tự nhiên, mà côcũng tùy ý dùng ly của anh không hề xấu hổ.
“Nha đầu, tại sao em lại thích quân nhân?”
Anh hỏi với vẻ mặt rất nghiêm túc, Bạc Băng cũng suy nghĩ thật lâu, mới nghiêm túc trả lời anh.
“Bởi vì, lúc những người đàn ông bìnhthường đang đắp chăn ngủ một cách ngon lành, thì họ phải chịu nắng chịumưa vất vả tập luyện thể lực, lúc những người đàn ông khác thưởng thứcnhững món ngon vật lạ, thì họ phải sinh tồn trong cái lạnh giá rét. Hàng đêm, những người đàn ông khác ăn chơi trụy lạc, hát hò reo vui… Còn bọn họ, ngay cả về nhà thăm vợ cũng phải chờ đến ngày nghỉ phép… Quân nhânkhông có tự do, không cần biết họ có đồng ý hay không, chỉ cần có quânlệnh, ngay lập tức họ phải tuân theo…”
Không biết vì điều gì, lúc này, ánh mắtDiệp Chính Thần nhìn cô trở nên sâu hun hút, bên trong ánh mắt ấy, dường như chứa đựng nhiều điều mông lung mà Bạc Băng không bao giờ hiểu rađược.
“Em nói sai gì sao?”
“Không có, em nói tiếp đi.”
“Họ thật sự rất kiên cường, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-sat-vach/3054397/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.