Ngày đầu tiên đến phòng nghiên cứu, phógiáo sư đã giao cho Bạc Băng đề bài chính thức, trước hết cho cô quansát hình dạng của một số tế bào ung thư và vi khuẩn, học làm quen vớibối cảnh ban đầu.
Suốt một buổi sáng, Bạc Băng ở phòng thínghiệm trên tầng năm quan sát quá trình phát triển của tế bào ung thưphổi, ghi chép thật cẩn thận quá trình thí nghiệm xong thì lưng cô đaunhức rã rời. Cô đứng lên vừa xoa xoa thắt lưng vừa bước ra hành lang hít thở không khí trong lành.
Ánh mắt đang lơ đãng trong không trung, đột nhiên bị thu hút về hành lang phía bên kia.
Hành lang bên ấy là gian phòng thí nghiệm vô khuẩn, xuyên qua cửa sổ bằng kính cô thấy một người thanh niên mặcmột chiếc áo blouse trắng, khẩu trang trắng tinh che khuất gương mặt của anh ta. Người thanh niên đó đang chăm chú khâu vết thương cho một conchuột bạch, người anh ta hơi nghiêng nghiêng, những ngón tay thon dàicầm chiếc kim bạc như đang múa lượn hết sức nhẹ nhàng trên miệng vếtthương.
Bạc Băng chưa bao giờ trông thấy bóngdáng một người đàn ông khi mặc chiếc áo blouse trắng lại thanh thoát,phiêu diêu đến như thế, dáng vẻ cao ráo của anh ta trầm tĩnh gần như bất động, dường như ngay cả thần thánh cũng không thể xâm phạm vẻ trangnghiêm của anh ta lúc này…
Cô cũng chưa từng được thấy ánh mắt nhưvậy, một ánh mắt tràn ngập vẻ tôn trọng và thương hại sinh mạng con vậtbé nhỏ trong tay mình, đối với vết thương anh ta vô cùng nghiêm túc vàcẩn thận…
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hoa-chuc-sat-vach/3054386/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.