Phong Thập Nhị rất bình an, bình an đến không thể bình an hơn được, ngoại trừ không được chơi đùa tận hứng ra thì điều kiện ăn uống ngủ nghỉ tốt hơn rất nhiều so với dọc đường lên kinh.
Ăn no uống đủ xong xuôi, nắm đấm lại bắt đầu ngứa ngáy, hắn chạy khắp phủ tìm đám hạ nhân để luyện quyền. Chính vì thế mà mấy ngày tiếp đó, đám hạ nhân của Ninh phủ hoàn toàn không dám lảng vảng tới gần tiểu viện Phong Thập Nhị tạm trú nữa.
Liễu Vô Thường mặt mày hớn hở đi vào tiểu viện nọ, sau đó, chào đón hắn chính là Phong Thập Nhị dư thừa sức lực do đã phải nghẹn mất mấy ngày nay. Một quyền có thể nói là uy lực mạnh mẽ kia thẳng một đường phóng tới, Liễu Vô Thường không nhanh không chậm nhẹ nhàng ngả người ra sau, miễn cưỡng né tránh, kế đó lại lách mình thoát khỏi đòn hiểm tiếp theo mà Phong Thập Nhị đánh ra.
“Mỹ nhân nhiệt tình như vậy, khiến cho Vô Thường vui mừng không gì sánh được!”
Phong Thập Nhị định thần nhìn kỹ lại người mới đến, hóa ra chính là tên Liễu Vô Thường đã mất mặt nhiều ngày nay, trong lòng lập tức phát hỏa, lại hành hung thêm một hồi nữa. Liễu Vô Thường cứ thế lắc mình né trái trốn phải thoát khỏi nắm đấm của đối phương.
“Ai nha, mỹ nhân, nhiệt tình là tốt, thế nhưng tại hạ là mang tin tức tới cho mỹ nhân nha! Nhiệt tình quá sẽ làm lỡ việc mất!”
Phong Thập Nhị đâu có quan tâm nhiều như vậy, hắn đánh xong hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hi-lieu-gio-dong-von-lieu/2518293/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.