Phong Thập Nhị thề rằng hắn hoàn toàn chưa kịp chuẩn bị gì thì đã bị người kéo vào bên trong cánh cửa. Vì thế nên vừa tiến vào hắn liền hối hận không thôi, ai mà ngờ được ở trong cái nơi tối đen như mực kia lại chính là tên hang ổ của tên khốn kiếp nào đó chứ. Không phải là hắn vừa mới thoát khỏi sự truy bắt của một đám người đã bị người lôi vào một cái hang sói khác đi.
“Đây là đâu?” Phong Thập Nhị ở trong bóng tối thủ thế chuẩn bị tư tưởng, chỉ cần đối phương bên kia có bất cứ biến động gì, hắn sẽ không ngần ngại thưởng cho bọn chúng vài thứ hay ho.
‘Xẹt’
Trong bóng tối lóe lên một đốm lửa nhỏ, chỉ một chốc sau, ánh sáng tràn lan ra khắp xung quanh, rốt cuộc Phong Thập Nhị có thể thấy được diện mạo của đối phương. Người nọ miệng cười toe toét, vẻ mặt thập phần say mê, chỉ thiếu mỗi nước trực tiếp vứt đèn trên tay mà bổ nhào tới hắn mà thôi.
“Mỹ nhân~~! Không ngờ người cứu ngươi lại là tại hạ, hắc hắc, mỹ nhân có cảm động hay không? Tại hạ không ngại nếu mỹ nhân muốn lấy thân báo đáp đâu. Tất nhiên, nếu mỹ nhân muốn theo tại hạ về nhà thì đích thực là một chuyện tốt đẹp không gì sánh được rồi!”
Liễu Vô Thường ở bên kia thao thao bất tuyệt như nước sông Trường Giang đổ về biển lớn, mà Phong Thập Nhị ở bên này thật sự không muốn ở lại chỗ này để bị giày vò thêm. Có trời mới biết, tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phong-hi-lieu-gio-dong-von-lieu/2518292/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.