Hai trăm trăm năm sau.
Bụi cỏ xanh rì phát ra từng tiếng sột soạt. Thỏ tử màu trắng với bộ lông mềm mại thong thả ăn cỏ. Phía sau nó, một cái nữ hài nho nhỏ rón rén tiếp cận.
Thấy đã đúng thời cơ, nữ hài tử cười đắc ý, nhào lên chụp lấy thỏ con. Không nghĩ đến con thỏ tựa như có mắt sau lưng, phốc một tiếng nhảy khỏi bụi cỏ, tránh thoát nữ hài đuổi bắt, sau đó đắc ý quay lại nhìn nàng, trong mắt thấy thế nào cũng toàn là đắc ý cười nhạo.
Kaede thẹn quá thành giận, trừng mắt nhìn nó: " Ngươi dám cười a! Chờ ta bắt được liền đem ngươi cho tỷ tỷ làm áo lông!"
Thỏ tử cứng đờ, dưới cái nhìn đắc ý của Kaede bỏ chạy.
Nữ hài lập tức đuổi theo. Hai cái tiểu nhân liền như vậy đuổi nhau trên thảo nguyên. Kaede thở hồng hộc xắn tay áo, mắt thấy muốn bắt được thỏ tử, bên tai đột nhiên có tiếng gọi lớn vọng đến.
" Shion!"
" Shion?"
Thỏ tử đổi hướng, Kaede lần nữa phác không.
Nữ hài bực bội đem ngọn cỏ khô từ trên tóc kéo xuống, ngước lên nhìn. Thỏ tử nhảy vài cái, nhanh nhẹn chạy đến bên chân một người.
Trước mắt lóe lên dương quang ôn nhu, diện mạo người nọ cứ như vậy rơi vào trong mắt nữ hài.
Kaede chưa từng thấy ai xinh đẹp đến vậy, ngay cả tỷ tỷ nàng luôn tự hào cũng nhất định không bằng được nàng kia.
Người nọ tựa hồ không nghĩ đến ở đây có người, hơi ngẩn ra, lại vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986527/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.