Inuyasha nghiêng đầu không nhìn hắn, quật cường nói: " Ta nhất định cố gắng, sẽ không chết vô nghĩa ở nơi hoang dã này. "
Là tiểu mao bệnh a. Sao lại giống Sesshomaru vậy trời?
Mikazuki xoa xoa mũi, bất đắc dĩ mở lời:" Hảo! Nếu đó là điều ngài mong đợi. "
Hắn nhẹ nhàng kéo tay Inuyasha, hai người đạp trên huyết nhục rải rác đi ra ngoài.
" Ta thay ngài bố trí một chỗ ở di động vậy. Ngài muốn cẩn thận hơn nữa, ta sẽ ghé thăm hàng tháng. "
" Được rồi. " Tiểu hài tử không yên lòng đáp.
Huyết khí bốc cao, che đi bóng dáng một lớn một nhỏ.
Phía bên kia, nội chiến cuối cùng cũng chấm dứt.
Jaken khóc ròng nhìn hơn nửa tòa cung điện chìm trong đổ nát, trong lòng đau xót tính toán chi phí sửa chữa. Irasue hóa về nhân hình, không để ý mái tóc rối bời liền tức giận phất tay bỏ đi.
Sesshomaru một thân chật vật không mất tao nhã bình tĩnh nhìn nàng rời đi, sắc mặt có chút không tốt. Jaken nuốt nước miếng cẩn thận quan sát chủ nhân, dè dặt hỏi: " Sesshomaru-sama, chúng ta hồi tẩm điện sao?"
Ánh mắt hắn không tự chủ được phiêu đến trên cổ Sesshomaru. Nơi đó an tĩnh nằm một viên ngọc tím, một sợi dây bện từ tóc màu ngân bạch hơi nhạt xuyên qua viên ngọc không chút tổn hại.
Jaken khó hiểu sờ đầu.
Thế nào lại thấy giống của thằng nhóc Inuyasha kia?
Sesshomaru tựa hồ cảm nhận được suy nghĩ của hắn, hung hăng trừng mắt. Jaken mồ hôi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986525/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.