*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Phụ thân đại nhân, ngài vẫn quyết tâm đi cứu nữ nhân kia sao?"
" Con sẽ cản ta sao, Sesshomaru?"
Dưới trăng. hai bóng người tiên minh đối lập. Mái tóc của cả hai bị thổi tung theo cơn gió lạnh, vung lên từng đợt tuyết trắng. Sesshomaru dõi theo bóng lưng của cha mình, lấy một loại thanh âm bình tĩnh đến chết lặng nói ra yêu cầu của chính mình:" Ta sẽ không cố thử nó. Nhưng trước khi đi, phụ thân ngài hãy để lại Tùng Vân Nha và Thiết Toái Nha cho ta. "
Mikazuki đứng sau thân cây cách đó không xa, yên lặng nhìn phụ tử hai người. Có những khoảnh khắc vĩnh viễn cũng không thể thay đổi, tỷ như giờ phút này.
"Con có ai để bảo vệ không? Sesshomaru?"
Hoa Kính trong tay hơi sáng lên, Mikazuki dời mắt, nhìn chằm chằm Izayoi đang khó chịu giãy dụa trong đau đớn. Bụng nàng đã rất to, hiển nhiên đã sắp đến lúc hài tử kia chào đời.
Tiểu bán yêu a....
Sesshomaru cuối cùng vẫn nhìn Inu no Taisho rời đi.
Trong lòng hắn không ngừng dâng lên một cỗ phiền táo phẫn uất. Hắn nghe thấy chính mình mở miệng hỏi: "Ngươi cũng thấy ta làm sai sao? Ngay cả mẫu thân đại nhân cũng không tán thành việc ta đang làm."
" Ngài làm không đúng.."
Quả nhiên... vẫn là sai sao?
" Nhưng cũng không hề sai."
Sesshomaru hơi nghiêng đầu. Mikazuki từ trong màn tuyết đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986484/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.