Tây quốc.
Lăng Nguyệt Tiên Cơ ( Irasue) dịch dịch cằm, chán chết thở dài: " Ai nha, bảo bối nhi tử của ta lại chạy đi đâu rồi? Hắn thế nhưng bỏ ta một mình buồn chán như vậy. Ai, nỗi khổ của ta chỉ mình ta hiểu a! "
Thị nữ xung quanh giật giật khóe miệng, yên lặng đem mình biến thành không khí. Nếu phu nhân trên mặt đừng có cười tươi như vậy, có lẽ lời nói của ngài sẽ có sức thuyết phục hơn.
Khuyển Đại Tướng nhìn mãi thành quen, mặt không đổi sắc chọc ngoáy nàng: " Trên mặt ngươi có thể đau lòng thêm chút nữa. "
Hai vị lão phu thê mắt tóe lửa nhìn nhau, chuẩn bị xách vũ khí ra trận. Người hầu vừa tiến vào cũng bị không khí trong điện dọa run chân, đổ mồ hôi: " Cái kia, phu nhân, điện hạ đã hồi cung rồi, còn - "
" Nga, bảo bối nhi tử của ta đã về a? "
Irasue lập tức đứng dậy " Mau đem mấy thứ đã chuẩn bị ra."
Sau đó trừng mắt nhìn trượng phu nhà mình: " Ta đi nhìn nhi tử! "
Inu no Taisho không để ý nàng, tùy tiện nhấc chân đi.
Thị nữ nâng khay trong tay, vừa đi vừa run rẩy, quả thực khóc không ra nước mắt.
Phu nhân, đem thứ này cho điện hạ, ta sẽ không bị một roi đánh chết chứ?
- -- ------ ------ ------ ------Ta là Sát điện hạ đã về nhà phân cách tuyến---- ------ ------ ------ -------
"Cái kia..." Mikazuki co quắp khóe miệng nhìn tòa cung điện vắng lặng trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-tu-hon-chi-nguyet-lao/2986482/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.