Chuyện là hôm nay Quách Phương mời Lục Dao và đồng bọn đến Quân Sơn làm khách, cả đám ôm vò rượu uống cực kỳ sung sướng!
Có vẻ như Diệp Tiểu Tiện đã uống say, cả người mềm nhũn dính vào Lý Uy Vũ như miếng keo dán!
Mà Hoa Kiêu với Vu Thuần thì như trái ngược nhau, Hoa Kiêu ôm vò rượu cười dâm đãng, móng heo sờ sờ soạng soạng Vu Thuần, ờ, sờ từ trên xuống dưới, bị túm lấy thì cũng như vô số lần trước, bĩu môi bày ra vẻ mặt muốn hôn hôn~
Đường Tống và Khúc Nhiễu Lương thì đang trực tiếp diễn một màn trẻ em không nên nhìn. Đường Tống đè lên Khúc Nhiễu Lương, cởi xuống quần áo còn sót trên người y, Quách Phương dụ Lục Dao quay qua chỗ khác “Đừng nhìn!”
“Sao vậy???”
“Ớ………………….” Nhìn thấy Khúc Nhiễu Lương liếm môi cười mị hoặc, Quách Phương run lên “Không, không có gì. À đúng rồi, chúng ta đi chỗ khác uống rượu tiếp!” Dứt lời, ngay lập tức túm lấy Lục Dao cùng mấy vò rượu bỏ chạy, ừm, lần sau không bao giờ… cùng bọn hỗn đản kia uống rượu nữa!
————————————
Nhìn thanh niên có đôi mắt mèo khác màu ngồi uống rượu bên dưới ánh trăng, Quách Phương bỗng nhớ tới lúc ở đại mạc chịu khổ, vì thế trong lòng liền có ý xấu “Chắc chắn là FA cả đời -_-||” rồi ngửa đầu uống ừng ực.
Cười xấu xa dụ dỗ Lục Dao tiếp tục uống rượu.
Một vò, Lục Dao không nói gì!
Hai Vò, Lục Dao không cười một cái!
Ba vò, Lục Dao vẫn không có biểu cảm gì!
Quách Phương bắt đầu bất an, ớ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-truyen-ngan-cua-cai-minh-va-dong-bon/121996/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.