*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay Lục Dao cùng chồng chồng Đường Tống, Khúc Nhiễu Lương nói chuyện phiếm, tám tới khinh công thì Khúc Nhiễu Lương đắc ý nói: “Nói tới khinh công, khinh công của ta là đẹp nhất, miễn cãi! Bản thân hoá bướm bay~~”
Đường Tống im lặng lấy diều ra: “Chim của ngươi không to bằng ta!”
…………………………. Lục Dao đen mặt, một bên là côn trùng một bên là chim chóc, hai cái chẳng liên quan gì mà cũng so sánh được???
Khúc Nhiễu Lương tức giận lật bàn (╯‘□′)╯(┻━┻ “Ừ đó, to bằng cái chân ngươi, cầm thú!!!”
Đường Tống khó hiểu: “Chính xác thì to hơn con bướm của ngươi a!”
***************
Sau đó được nghe kể, Hoa Kiêu cười to, vỗ vỗ bả vai đính giáp của Lý Uy Vũ: “Thân là một tiểu công đủ tư cách tại sao lại không có chim to khiến tiểu thụ thoả mãn, ngươi nói đúng không Lý tướng quân?”
Lý Uy Vũ nhếch môi, phản kích: “Lý mỗ cảm thấy, trường thương của tại hạ tốt hơn nhiều so với chim to hai giây một lần của các hạ, ha ha!”
Bùm, mặt Hoa Kiêu biến đen, kéo Vu Thuần về nhà: “Thân ái, ngươi phải tin tưởng thực lực của ta a, gì? Không tin? Chúng ta về nhà thân ái ngươi có thể tự mình nghiệm chứng ha…….”
Be be trả lời hắn một câu vô tình: “Cút!”
***************
Lúc này Lục Dao mới nghe ra điều gì đó không đúng, mà nghĩ mãi cũng không biết không đúng ở chỗ nào. Vì thế y chạy tới hỏi Quách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-truyen-ngan-cua-cai-minh-va-dong-bon/121995/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.