Charles khoái trá đi ra ngoài, bên ngoài ông chủ quán bar đang ngồi bắt chéo chân trên sofa cười nói: “Hài lòng không? Kết quả khi một tay đạo diễn như thế nào?”
“Hài lòng, rất hài lòng. Chuyện này nếu ông đã phụ trách, vậy thì giúp tôi thêm một chuyện.” Nói xong, Charles đưa một địa chỉ cho ông chủ quán bar, “Đem một bản ảnh chụp đặc sắc này lại địa chỉ ghi trên đó, phải đưa tận tay người kia, nếu không sẽ uổng phí một phần công sức của tôi.”
Ông chủ quán bar tiếp nhận, nhìn nhìn địa chỉ: “Địa chỉ nhà cô ta? Cô ta không cầu xin anh không cho người khác biết sao?” Không phải không có đầu óc như vậy chứ?
“Có, tôi đồng ý ở New York sẽ không ai biết, nhưng địa chỉ này không phải ở New York, tôi không lừa cô ta.” Nhìn bộ dáng Charles như hợp tình hợp lý, ông chủ quán bar cũng không nói gì.
“Được rồi, không nói với ông nữa, tôi phải đi.” Charles xoay người rời đi.
“Ôi, đi đâu? Giữa trưa không ăn cơm cùng nhau sao, đã lâu không họp mặt.” Không thể dùng xong là quăng chứ? Cơm còn chưa ăn?
“Không được, tâm trạng vợ tôi không được tốt, tôi phải về nhà với cô ấy.” Ngữ khí Charles thật đáng đánh đòn, dường như chuyện hắn đi theo vợ là sự kiện rất vinh quang, ông chủ lớn hắn khoát khoát tay, đầu cũng không quay lại lập tức ra khỏi cửa.
Ông chủ quán bar trừng mắt nhìn cửa một hồi lâu không nói nên lời, người này là ai đây?
“Thích thì coi như bảo vật, không thích thì coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-titanic-lac-vao-the-gioi-titanic/3250951/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.