Edit: Lạc Vũ Khuynh Tâm (Newbie)
Beta: Moonmaplun.
“Bảo bối, không khóc, không khóc, anh sai rồi, đều là anh sai, em nín đi, được không?” Charles bối rối ôm cô, không biết nên làm sao cho đúng. Bây giờ nếu ai có thể nói cho anh biện pháp làm cho bà xã không khóc nữa, anh có thể thưởng cho người đó thật nhiều. Anh cảm thấy áo mình ướt đẫm nước mắt tủi thân của cô.
Ngay lúc anh thấy khó chịu, Rose rốt cuộc cũng ngừng khóc, nhưng vẫn còn thút thít…
Nhìn thấy vợ mình khóc một trận khóc đến mặt trắng bệch, Charles tự trách mình, anh ngốc nghếch dùng tay áo lau nước mắt trên mặt Rose, nhưng lại ảo não phát hiện chất liệu quần áo thô cứng chà sát đỏ cả khuôn mặt của cô. Thấy vợ mình khóc đến không còn sức lực, Charles dìu cô đến giường, đỡ cô ngồi ổn định trên giường, anh vội vàng vào phòng tắm cầm khăn lông ra cho Rose lau mặt.
“Bảo bối, em khoẻ không?” Nhìn Rose vẫn còn thút thít, Charles cảm thấy lo lắng, khóc đến mặt mũi trắng bệch, sẽ không có chuyện gì chứ?
“Không, không sao, em, em cũng không biết bản thân như thế nào nữa…” Rose khóc thút thít nói, có ý muốn nở nụ cười, thế nhưng nước mắt lại rơi xuống như tuyến châu bị đứt, miệng lại mếu máo muốn khóc…
Charles nhìn tình hình này không dám khuyên cô nữa, chỉ nhẹ nhàng ôm cô, chậm rãi vỗ lưng cô trấn an, nhìn vợ trong lòng mình khóc thê thảm càng hận Vicky: Người đàn bà chết tiệt, nếu không phải do cô ta, Rose của anh sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-titanic-lac-vao-the-gioi-titanic/3250950/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.