*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rose một đêm ngon giấc, cởi bỏ được gánh nặng trong lòng, cô cảm thấy cả người nhẹ nhõm hẳn.
Vào phòng tắm rửa mặt xong, Rose tinh thần sảng khoái đi ra, lại thấy Charles thường thức dậy rất sớm vẫn còn nằm ở trên giường.
“Charles, dậy thôi, nếu anh không dậy đi làm thì sẽ đến muộn đấy!” Khó có được một lần đến phiên cô gọi Charles rời giường, ý muốn trêu đùa trong Rose dâng trào, vươn tay nắm mũi anh, cười xấu xa chờ xem.
Charles đột nhiên mở hai mắt ra, trong lòng Rose bỗng giật mình: “Charles, anh sao vậy?” Chỉ thấy những tia máu đỏ lấp kín đôi mắt anh. Bị bệnh sao?Tối hôm qua vẫn còn tốt mà?
Charles ngơ ngác nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt. Khuôn mặt ấy, hắn đã ngắm nhìn vô số lần, cũng đã hôn vô số lần. Nhưng giờ khắc này, hắn nhìn khuôn mặt với nụ cười trong trẻo, trong đầu lại hiện lên biểu hiện tàn khốc lạnh lùng tối hôm qua. Hắn thống khổ nhắm mắt lại, cho dù mình đã lựa chọn, nhưng giờ đây hắn không biết phải làm sao để đối mặt nàng.
Nhìn thấy hắn thống khổ nhắm mắt lại, Rose càng lo lắng hơn: “Làm sao vậy, trong mắt nhiều tơ máu quá, rất khó chịu sao?”
Charles nghe thấy Rose quan tâm, bèn thuận theo cô mà gật gật: “Ừm…” Muốn mở miệng nói chuyện, mới phát hiện cổ họng mình đã khản đặc.
“Làm sao bây giờ? Con mắt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-titanic-lac-vao-the-gioi-titanic/3250946/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.