Rose cầm bao lớn bao nhỏ đi xuống xe thì thấy Charles cuống quýt từ trong phòng đi ra, thấy cô thì cau mày nói “Mua cái gì mà gấp thế? Còn muốn tự mình đi, em có thể đợi ngày mai đi với anh mà?” Vừa nói vừa vươn tay đỡ cô đi vào.
“Làm gì nghiêm trọng vậy chứ, mà em không yếu tới mức cần anh đỡ đâu. Cả đường đều ngồi trên xe, xuống xe là vào cửa hàng, đi không quá một trăm bước cũng bắt anh đi theo sao được” Ngoài miệng nói không cần nhưng Rose dựa cả người vào trong lòng chồng, hưởng thụ sự quan tâm của chồng.
“Đây không phải là vì lo lắng cho em sao? Nếu như em gặp chuyện gì thì thế nào?” Hai người vừa nói vừa đi vào phòng, Rose đưa túi xách cho người hầu, phân phó “Đi, đưa mấy thứ này vào phòng của tôi đi”
Thấy nữ hầu đi lên lầu rồi Rose mới vươn tay để cho Charles xem “Đây là vòng ngọc em mới mua, đẹp không?” Nói xong còn đắc ý lắc lắc bàn tay nhỏ bé của mình.
“Đẹp, gấp gáp đi ra ngoài để mua cái vòng ngọc này sao?” Charles cầm bàn tay bé nhỏ của vợ mình, dùng ngón cái sờ soạng da thịt nhẵn nhụi của cô, cảm thấy vòng ngọc ở trên bàn tay trắng nõn xinh đẹp này cực kỳ đẹp mắt.
“Đúng thế, lúc chiều em nhớ tới có người bảo ngọc có thể nuôi người, khá tốt cho đứa nhỏ nên em đi mua” Giọng nói của cô tràn đầy sự hưng phấn.
“Ngọc có thể nuôi người sao? Thật à? Vậy mai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-titanic-lac-vao-the-gioi-titanic/3250945/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.