Mắt sắc nhìn dấu vếttrên cổ Asisu, biểu tình cười mỉm chi của Menfuisu đột nhiên thu liễm.Trong mắt lóe ra một tia nguy hiểm: “Izumin, ngươi nói xem, ta làm saocó thể hận ngươi như vậy đâu?”
Ta lập tức che lại cổ mình. Đáng chết, quần áo nơi này vừa nhẹ lại là màu trắng, đều không che được cái gì.
Vẫy vẫy tay, mặt Izumin không chút thay đổi phái thị vệ vây quanhMenfuisu.”Hoàng đế Menfuisu, thị vệ của ngươi cầm kiếm là muốn làm cáigì?”
Menfuisu nhìn thoáng qua trái phải, bọn thị vệ lập tức thu lạikiếm: “À, thấy tiểu thị vệ này muốn công kích ta, bọn họ bất đắc dĩ, chỉ có thể bảo vệ ta.” Khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh, dễ dàng đembạch biến thành hắc.
Kail ôm miệng vết thương, mang theo kiếm, hung tợn nhìn chằm chằm Menfuisu.”Ngươi nói bậy!”
“Kail! Trở về!” Ta quát lạnh. Đứa trẻ ngốc, giờ thì cần tranh luận vấn đề này làm gì.
Âm thầm tránh thoát bàn tay to của Izumin, ta chân thành đi lên phíatrước.”Menfuisu, thứ này ngươi không nên động.” Nói rất thản nhiên, tacách Menfuisu càng ngày càng gần.
Trong mắt Menfuisu không hề che dấu nóng cháy.”Tỷ tỷ, nàng rất muốn nó?”
Quơ quơ bản chú thuật trước mặt ta, Menfuisu đợi ta đến gần rồi, mới cố ý lui về phía sau từng bước.
Ta cắn môi dưới, ngẩng đầu cười với hắn: “Đúng vậy! Ngươi cho ta được không?”
“Khó mà làm được!” Menfuisu lắc lắc đầu, khóe miệng đột nhiên hiện lên mộttia cười giảo hoạt: “Ta nghe Carol nói, trước khi nàng ta đến Ai Cập,tựa hồ nàng từng đã xuất hiện bên cạnh Carol. Carol còn nhớ rõ lúc ấy,bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-ta-la-asisu/1467165/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.