. Tác giả: Tiểu Thiên.
. Edit: Tiểu Thiên.
******
Ngồi trên xe ngựa tiến đến thủ phủ Hatusa của Hitaito, trời đã ngả về đêm, ta vẫn chưa thể đi vào giấc ngủ, bèn bảo Ari đi tới vén rèm xe ngựa lên. Đúng lúc Ruka cùng thị vệ thay ca trực, bước vào sàn xe ngồi. Ta ngoắc tay gọi hắn, cả hai cùng ngồi chống cằm ngước nhìn sao trời sáng lấp lánh một cõi trên cao ngoài kia.
Ruka tinh ý phát hiện ánh mắt ta ngắm sao trời có chút mông lung không rõ, nhẹ giọng hỏi: "Là việc gì khiến tiểu thư có vẻ như không thoải mái trong lòng vậy?"
"Bồi ta tán gẫu một lát."
"Thuộc hạ sẵn lòng."
Ta vẫn giữ nguyên tư thế ngẩng đầu ngắm sao, tròng mắt khẽ lưu chuyển, đánh một vòng nhìn Ruka: "Ruka, tại sao những loài chim khi di cư phải khổ cực như vậy. Bay đi bay về một quãng đường dài. Sao nó không ở luôn nơi ấm áp ấy?"
Ruka nghiêng đầu nhìn ta, thật lâu sau mới khẽ thốt nên lời: "Thuộc hạ vô năng."
"Còn em, Ari?"
Âm thanh của Ari có chút ngượng ngùng xen lẫn sợ bị trách mắng: "Em ngu ngốc, em không biết tại sao, xin lỗi tiểu thư."
"Cứ đoán thử xem."
"Em..."
"Thuộc hạ..."
"Được rồi, không cần trả lời nữa."
Ta không nổi giận vì Ruka và Ari không ai trả lời được câu hỏi, tiếp tục ngắm sao, nhớ lại năm đó ta cũng từng hỏi qua Menfuisư và Ragashu một câu tương tự.
Menfuisư suy nghĩ một hồi, có lẽ nghĩ không ra tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nu-hoang-ai-cap-de-co-asisu/2292270/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.