Ngày hôm sau cả kinh thành Tê Bê truyền đi tin tức của Carol với tốc độ nhanh kinh người.
Người dân bàng hoàng, bất cứ ở đâu cũng nghe thấy họ bàn luận về Carol:
- Nữ thần sao có thể là người như vậy chứ?! Ta không tin được!
- Có gì mà không tin, Pharaon và Nữ hoàng đã bắt được nàng ta. Không ngờ nàng ta là kẻ phản bội, dối trá!
- Vậy còn những truyện trước đây?! Nữ thần còn làm cho chúng ta rất nhiều việc?!
- Sao còn gọi cô ta là nữ thần?! Các người không biết sao?! Những thứđó nghe nói là cô ta học ở ngoại quốc. Còn nghe nói rằng... Gia đìnhnàng ta là đào trộm mộ của các Pharaon.
- trời! Không thể tin được! Nàng ta nhất định sẽ không được thần linh tha thứ!
Người dân xôn xao, một số nơi nổi lên bạo động giải cứu Carol nhưng đều bị binh lính phát hiện và dập tắt nhanh chóng.
Nhược Thiên nằm trên nhuyễn sạp, hai đứa nhỏ nằm hai bên nàng. Nàng nhỏ giọng nói với chúng:
- Chúng ta sẽ trở về Hạ Ai Cập được chứ?! Dân chúng chắc chờ chúng ta rất lâu rồi.
Geb ngẩng lên nhìn nàng, giọng tò mò hỏi:
- Đây không phải nhà của chúng ta sao?! Nhưng mà Phụ thân đã nói...
Nhược Thiên vuốt vuốt tóc Geb, ôn nhu cười.
- Ta muốn con hiểu, sau này con sẽ phải cai quản Hạ Ai Cập.
Nut ngồi dậy, rồi lại rụi mặt vào lòng nàng. Thỏ thẻ nói:
- Nhưng mẹ... Con rất thích phụ thân xinh đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-nhac-asisu-duong-bao-bao/2910330/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.