Sau khi tôi tỉnh dậy, mọi thứ dường như có vẻ ổn, trừ việc Niran đã mắng tôi một trận te tua và tuyệt giao với tôi, tôi đã phải làm rất nhiều cách để khiến cậu ngui giận, tôi biết Niran lo lắng chôi, và rất quan tâm tôi, đối với tôi cậu cũng là một người bạn quan trọng hơn bất kì ai, vì vậy, tôi không muốn nhìn thấy Niran vì tôi mà lo lắng.
Tôi đã hứa là Sẽ không như vậy nữa, và phải cam đoan rất nhiều thứ Niran mới bỏ qua cho tôi, Suy đi nghĩ lại, tôi thấy Niran giống một người anh của mình thật đấy.
-Tình cảm của hai người tốt nhỉ.-Itachi cười nhạt dùng trà Sớm.
Tôi thở dài ngao ngán ngồi trên giường bệnh. Những ngày này Itachi đã có thể đi đứng lại bình thường, nhưng vẫn chưa lnh hoạt như trước kia, xem ra anh ấy đang dần cố thích nghi với cơ thể mới này.
Mấy ngày nay nhờ có Itachi qua bầu bạn tôi mới đỡ chán một chút, vì cứ phải nằm im trên giường tịnh dưỡng theo lời Niran nên tôi không thể làm khác được, nếu không cậu Sẽ giận nữa cho mà xem.
Mà mỗi lần như vậy, dỗ cậu là một việc làm rất kì công tốn năng lực.
-Anh cũng biết rồi đấy, cậu ấy là như vậy mà, em Sắp chán chết rồi đây.
-Mấy hôm trước em gặp SaSuke à.
-Ân, có gặp, cậu ta rất tốt, anh yên tâm.
-Vậy là được rồi.
Tôi liếc nhìn Sang Itachi, chống cằm nói.
-Anh không lo gì à, nhìn anh rất bình thản.
-Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-naruto-ao-mong-hong-anh/2504895/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.