“Vì sao cô không cho Sở Liêm một cơ hội nữa? Nếu anh ta từ bỏ tình cảm với Tử Lăng có lẽ anh ta sẽ yêu cô một lần nữa.”
“Tôi từ bỏ không phải vì anh ấy không còn yêu tôi nữa mà vì suốt những năm qua, anh ta chưa từng làm tròn trách nhiệm của một người cha. Tôi vốn nghĩ anh ta chỉ chưa chín chắn thôi nhưng sau mới hiểu là vì anh ta vẫn luôn xuân thương thu buồn, tâm tình buồn khổ, hoài niệm mối tình với Tử Lăng, thậm chí còn chẳng thèm để tâm tới hai bảo bối. Anh ta không xứng làm một người cha.”
“Tôi rất nghi hoặc sao một người như cô lại có thể yêu Sở Liêm.”
“Tuy rất nhiều người nói yêu chỉ vì yêu thôi, chẳng liên quan gì tới thời gian ở chung dài hay ngắn nhưng tình yêu của tôi lại là điều được tích lũy từng chút từng chút một qua năm tháng. Tôi không giống anh, gặp một người ở một bữa tiệc, phát hiện ra người đó rất thú vị, sau đó thì yêu luôn người đó. Tôi biết Sở Liêm từ rất lâu rồi, hai chúng tôi cùng khóc, cùng cười, cùng chơi đùa, cùng quậy phá. Sóng vai nhau trên mọi bước đường. Khi tôi ốm, anh ấy chăm sóc. Khi anh ấy thi không tốt, tôi giúp anh ấy học. Chúng tôi ỷ lại nhau, tin tưởng nhau. Bắt đầu là bạn, sau đó là tri kỷ, rồi trở thành mối tình đầu, cuối cùng là người yêu. Tôi và anh ấy kéo theo Tử Lăng làm những trò điên khùng, phá phách, nghịch ngợm. Đã từng coi đối phương như một nửa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-mot-thoang-mong-mo-bo-cuc/2407899/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.