1
Ngụy Vô Tiện mơ mơ màng màng cựa mình, mi mắt thanh tú hơi mở, mơ hồ như muốn tìm kiến đạo bạch y quen thuộc kia đang làm gì, ngáp dài một tiếng, hắn cuối cùng cũng thanh tĩnh vài phần. Đang muốn ngồi dậy chợt cảm nhận được vẫn còn ai đó đang nằm bên mình.
Quái lạ không phải lam Vong Cơ luôn dậy trước hắn hay sao, làm gì có chuyện y vẫn còn ngủ đến giờ này?
Quả nhiên vừa trợn to hai mắt bắt mình phải tỉnh, Ngụy Vô Tiện liền thấy Lam Vong Cơ đang áp lên người mình, hai tay y chống trên vai hắn, đang nghiêng đầu chăm chú nhìn Ngụy Vô Tiện.
"....."
Lam Vong Cơ vẫn hồn nhiên nhìn hắn rồi cười dịu dàng:" A Anh, sáng rồi"
"......"
Ta thao!!! Lam Vong Cơ bị đoạt xá rồi...........!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ngươi sáng sáng sớm đã lấy sắc dụ người, muốn lão tử phải phun máu mà chết sao??????
Ngụy Vô Tiện choàng tỉnh dậy, thấy người bên cạnh vẫn còn đang ngủ, tay y đang ôm chặc cái eo của hắn, bên ngoài trời vẫn tối đen như mực.
"....."
Mặc dù Lam Vong Cơ cười lên rất đẹp, nhưng thà y đừng cười kiểu đó với hắn, nếu y cười dịu dàng như vậy hắn sẽ sớm tổn thọ mà thăng mất.
2
Lam Vong Cơ khi ngủ thường đem Ngụy Vô Tiện ôm chặc đem hắn đặt phía trên người mình.
Nhưng mà sáng nay khi tỉnh dậy Ngụy Vô Tiện lại cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Hắn như cảm nhận được cái đầu của mình được để trên một cái gối mềm mại, thậm chí còn có chút nảy nảy, nhịn không được khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-ma-dao-to-su-nhung-chuyen-chua-ke/1384473/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.