Có những người tựa như một hạt cát nhỏ bé....
Không nổi bật, không thu hút, không đặc biệt....
Vậy mà lại làm loạn cuộc sống của một số người....
Lam Trạm đáp lại bằng một câu lạnh lùng rồi quay lại vị trí ngồi, anh không biết bản thân vì sao phải làm như vậy, chỉ là anh cảm thấy cần phải làm như vậy.
Thật kì quặc và Lam Trạm không thích cảm giác này một tí tẹo nào.
Tiếng Lô Tâm vẫn vang vang bên tai anh nhưng anh không quan tâm nữa, ánh mắt chỉ hơi liếc nhìn về bóng dáng của người kia. Cậu ta nhìn anh bằng con mắt rất bình thường, bình thường đến mức anh hoài nghi về sự lạnh lùng thấu xương khi bước vào quán và sự chờ mong khi nghe anh gọi tên.
Thỉnh thoảng Lô Tâm cũng hay cau mày, cằn nhằn anh lạnh nhạt nhưng anh chẳng quan tâm, Anh chỉ cảm thấy thật ra chẳng có gì đáng quan tâm nữa sau khi mất đi hình bóng của cậu.
Chờ đã "Cậu"????
...........Là ai?????
Nhiều lúc Lam Tram cũng hay suy nghĩ kì lạ, cảm thấy như mình đã quên đi sự tồn tại của một ai đó. Nhưng xét cho cùng đó cũng chỉ là những suy nghĩ kì lạ mà thôi.
Cậu thiếu niên kì lạ kia bước tới quầy gọi thêm một ly rượu Ricard, nhìn lượng rượu mà cậu ta đang uống, Lam Trạm thầm hoài nghi có phải cậu ta thật sự là một kẻ thích tự ngược bản thân mình không vậy, nốc rượu như giải khát chẳng khác gì nhanh nhanh gọi một cú bảo sắp tới thăm ông bà tổ tiên thì hơn.
15 phút sau, Lô Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-ma-dao-to-su-nhung-chuyen-chua-ke/1384468/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.