Chương trước
Chương sau
Sesshomaru đứng trên đỉnh núi, lạnh lùng bễ nghễ nhìn thiên hạ.

Mấy ngày trước hắn một đường đuổi theo mùi của Aoko, nhưng vẫn như cũ không bắt được người tên Kougen Terunosuke kia. Lúc sau hắn trở lại Khuyểntộc, phát động toàn bộ thuộc hạ đi tìm, thời gian trôi qua đã hơn mộttháng, vẫn không có một chút tiến triển. Người kia và Aoko giống như đãbiến mất vào không khí. Không có một chút tin tức nào, không có một hơithở còn sót lại.

Đáy mắt hắn trầm xuống, mới nhớ đến người hắn vẫn chưa hỏi tới.

Khi hắn bước vào sơn động của Midoriko, nữ nhân kia đang ngồi trước tượng đá của mình, chống đầu tự hỏi.

Nhìn thấy hắn tiến vào, nàng chỉ ngẩng đầu lên : “À, ngươi đến rồi.”

Sesshomaru vẫn duy trì vẻ mặt lạnh như băng : “Ngươi biết Aoko đang ở đâu ?”

Hắn dùng giọng điệu không chắc chắn hỏi.

Midoriko lúc này mới quay đầu lại nhìn hắn : “Biết.”

Sesshomaru nhíu mày, giọng nói cấp bách : “Nàng ở đâu ?!”

“Dựa theo tính cách của Kaguya điện hạ, hẳn là hắn đã tới thành trì trướcđây của mình. Nhưng thành trì đó đã bị phá hủy, cho nên nơi đó chắc chỉlà một ảo giác mà thôi.” Midoriko hơi nghĩ ngợi : “Có lẽ đúng vậy, hắnhấp thu sức mạnh của vùng đất vĩnh hằng làm sống lại đội bốn người,chứng minh sự ràng buộc sâu sắc của hắn với thành trì kia.”

Sesshomaru xoay người rời đi : “Ta đi cứu nàng.”

“Chờ đã !” Midoriko đột nhiên kéo hắn lại : “Ngươi…Có muốn biết chuyện của Aoko và Kaguya điện hạ không ?”

Bước chân Sesshomaru chỉ dừng lại một chút : “Không muốn nghe.”

“Không cần phải nói chữ “cứu” nghiêm trọng như vậy, Kaguya điện hạ sẽ khônglàm tổn thương Aoko.” Giọng nói của Midoriko lần thứ hai vang lên : “Hắn vẫn yêu Aoko, cho nên ngươi sẽ có thời gian đi cứu nàng.”

Bước chân Sesshomaru hoàn toàn ngừng lại.

“Thật ra ta vẫn luôn cảm thấy quyết định chính xác nhất của cha mẹ ta, chínhlà định cho Aoko một hôn ước. Cho nên lúc trước sau khi Aoko nói cho tabiết muội ấy yêu ngươi, ta còn mời Kaguya điện hạ tới, cho muội ấy lựachọn một lần cuối cùng, lúc sau…” Midoriko nhìn Seshomaru : “Muội ấy vẫn chọn ngươi.”

“Sau đó ta lại hỏi Aoko, làm một con người, muội ấykhông thể vĩnh viễn ở bên cạnh một đại yêu quái là ngươi, hơn nữa tínhcách ngươi cũng không tốt, vì sao lại muốn chọn ngươi. Rõ ràng Kaguyađiện hạ đối xử với muội ấy tốt như vậy, cũng rất toàn tâm toàn ý. Aokonói…”

“Có thể ở bên cạnh Sesshomaru, đó đã là vĩnh viễn.”

“Bởi vì là Sesshomaru, cho nên là tốt nhất.”

“Muội muội kia của ta từ nhỏ đã ngốc nghếch, nghĩ cho người khác nhiều hơnchính mình, yêu người khác cũng hơn cả bản thân, lần đầu tiên vì ngươi,không nghe theo lời cha mẹ và tỷ tỷ. Sesshomaru, xin ngươi, cho dù làgiây phút cuối cùng của sự sống, hãy làm cho muội ấy được hạnh phúc.”

“Người Aoko yêu…là Sesshomaru ta.”

Cho nên nàng chỉ có thể ở bên cạnh ta, cũng chỉ có ở bên Sesshomaru ta, nàng mới được hạnh phúc.

“Còn có một chuyện nữa, ta muốn cầu xin ngươi. Chấp nhất của Kaguya điện hạvới Aoko đã giằng co mấy trăm năm, vì thế, thậm chí ngay cả linh lực của vùng đất vĩnh hằng cũng bị hủy, mặc dù hắn sẽ không tổn thương đếnAoko, nhưng cũng sẽ không dễ dàng thả nàng đi, ta cũng biết hắn đã chạmđến điểm mấu chốt của ngươi. Nhưng mà, Kaguya điện hạ cũng là một kẻđáng thương, muốn yêu mà không được, xin ngươi hãy buông tha cho hắn.”



Aoko tỉnh lại, nàng thấy rất nhiều vây xung quanh mình, cũng không phân biệt được ai với ai, nàng há mồm muốn nói gì đó, nhưng miệng lưỡi khô khốckhông phát ra nổi một âm thanh. Hình như nàng đang nằm trong lòng ai đó, cuối cùng vẫn là Xà Cốt tiến đến trước mặt nàng, vừa nhìn đã hiểu khẩuhình miệng của nàng, vội vàng lấy chén nước giúp nàng uống một ngụm.

Lúc này nàng mới cố sức nói : “Ta làm sao vậy…”

Xà Cốt sốt ruột : “Aoko, cô đã ngủ năm ngày rồi, ngay cả hôn lễ cũng bỏ lỡ, dọa chết chúng ta, điện hạ cũng vội muốn chết rồi !”

Aoko biết rõ, chứng khát ngủ lại tái phát rồi.

“Cô muốn nói gì, nói đi, chúng tôi đang nghe đây.”

“Ta…ta rất đói…”

Xà Cốt: “…”

Thụy Cốt ngồi bên cạnh nói với Kaguya đang ôm nàng : “Điện hạ, phụ nữ cóthai đôi khi sẽ xuất hiện triệu chứng ngủ nhiều, nhưng tình huống củaAoko có hơi nghiêm trọng, bây giờ thân thể cô ấy vô cùng yếu đuối,chuyện sảy thai điện hạ nói lúc trước có thể sẽ không tiến hành được,nếu không sẽ gây cho thân thể Aoko tiểu thư tổn thương rất lớn. Hậuquả…thứ cho ta không dám cam đoan. Hơn nữa, Aoko tiểu thư có thể sẽkhông chống đỡ nổi cho đến khi sinh ra đứa bé này.”

Sau khiKaguya im lặng một lúc lâu, lúc này mới nhẹ nhàng đặt Aoko nằm xuống,đứng dậy đi ra ngoài : “Thụy Cốt, ngươi đi ra ngoài nói, những ngườikhác cũng lui đi.”

Cho đến khi tất cả mọi người đều rời đi, trongphòng lại bắt đầu yên tĩnh, lúc này Aoko mới gọi người vẫn luôn ngồi xếp bằng bên cạnh nàng : “Ác Cốt, vì sao lại ở lại…”

Ánh mắt Ác Cốt sâu lắng : “Ở cùng với muội một lát, muội mang thai, rất vất vả phải không…?”

Aoko nhớ tới đứa bé trong bụng, vẻ mặt chậm rãi hiện lên nét dịu dàng : “Không sao cả.”

“Thật ra, ta rất vui vẻ.” Aoko nhìn thấy ánh mắt nhu hòa của Ác Cốt. “Cáchuynh sống lại một lần nữa, ta rất vui vẻ. Không phải dựa vào sức mạnhtà ác nào, còn có thể ở bên Kaguya điện hạ, bảo vệ thành trì của cáchuynh. Từ nay về sau cũng sẽ không chết, như vậy tốt lắm, bởi vì sự sống của các huynh là có ý nghĩa.”

“Ý nghĩa ?” Ác Cốt để lộ một nụ cườinhư có như không : “Aoko, muội sai rồi. Nơi này vốn dĩ không phải làthành trì lúc trước của chúng ta, Kaguya điện hạ đã dùng linh lực tạo ra một ảo giác thật lớn. Thành trì năm đó đã bị phá hủy hoàn toàn, ngườinăm đó cũng đã không còn tồn tại, chúng ta sống lại cũng chỉ vì ý muốncủa Kaguya điện hạ, vốn dĩ không có ý nghĩa gì.”

Aoko sửng sốt.

Ác Cốt nhìn nàng : “Muội muốn biết, thành trì năm đó tại sao lại bị hủy không ?”

“Lúc trước tỷ tỷ muội đồng quy vu tận với yêu quái, sáng tạo ra ngọc tứ hồnrồi đưa cho muội giữ. Sau khi điện hạ biết được tin này, đã mang theochúng ta đi tìm muội, sau đó chúng ta thấy muội quyết liệt vớiSesshomaru ở vùng đất vĩnh hằng, là điện hạ mang muội về thành, muội còn nhớ chứ ? “Ánh mắt Ác Cốt càng thêm trong trẻo lạnh lùng : “Sau khimuội tỉnh lại, đã lặng lẽ rời khỏi thành, nhưng mà…hơi thở còn sót lạicủa ngọc tứ hồn đã hấp dẫn vô số yêu quái tới, thành trì luôn bình an vô sự đó trong một đêm đã bị bầy yêu quái che kín chân trời phá hủy !”

Aoko ngây ngẩn cả người, lúc trước nàng và Sesshomaru quyết liệt, đã tiêuhao một lượng linh lực rất lớn, thể lực không chống đỡ nổi nên mới ngấtđi, khi tỉnh lại thì nàng đã ở trong thành trì của Kaguya. Nàng khôngmuốn liên lụy đến người trong thành, cho nên đã suốt đêm không từ màbiệt rời đi. Thì ra…thì ra sau đó đã xảy ra chuyện như vậy !

Ác Cốtthở dài, đưa tay lên đè chân mày đang nhíu lại của nàng xuống : “Chúngta đều không trách muội, Kaguya điện hạ cũng không trách muội, mỗi thành trì đều có hưng thịnh suy vong của nó, muốn hủy diệt chỉ cần một thờicơ thỏa đáng mà thôi, cũng không trách được ai.”

Aoko thì thảo lắc đầu : “Không…là lỗi của muội, toàn bộ là lỗi của muội…”

Ác Cốt nhíu mày : “Nhìn xem, vốn dĩ ta không muốn nói cho muội, nếu khôngmuội sẽ đem lỗi lầm này đổ lên người mình. Nhưng nếu không nói ra, muộivĩnh viễn cũng sẽ không nhìn thẳng vào Kaguya điện hạ.”

Aoko cười khổ : “Ác Cốt…Người muội yêu, là Sesshomảu. Chuyện tình cảm, sẽ khôngbởi vì áy náy hay những cảm xúc khác mà thay đổi, nếu không cũng sẽkhông là yêu. Chuyện thành trì bị hủy, muội rất áy náy, nhưng…lòng muộisẽ không thay đổi.”

Ác Cốt thở hắt ra, một lần nữa chống đầu, cũng không nhìn nàng.

Giọng nói trầm lặng của Aoko vang lên : “Ác Cốt, huynh có thể thả muội điđược không, muội sống không được bao lâu nữa, những ngày cuối cùng này,muội muốn ở bên cạnh Sesshomaru.”

Ác Cốt vừa bước ra khỏi cửa, đã thấy đứng cách đó không xa là Kaguya, thản nhiên nhìn hắn : “Đây là ýcủa Aoko, muội ấy muốn về bên cạnh tên yêu quái kia.”

Kaguya mặt không chút thay đổi xoay người bước đi.

Ác Cốt bất đắc dĩ lắc đầu, thật là, cả hai người đều cố chấp như vậy.

Một ngày ba bữa Aoko đều ăn cơm đúng giờ, có đôi khi sẽ cùng ăn hoa quả với Xà Cốt hoặc uống thuốc bổ linh tinh gì đó.

Mấy ngày nay hình như Kaguya rất bận, không thể nào lại đây. Ngược lại, XàCốt suốt ngày không có việc gì đều chạy tới thăm nàng, quan hệ từ trướccủa hai người cũng đã rất tốt. Trong mắt Xà Cốt, Aoko có lẽ là nữ nhânduy nhất hắn thấy thuận mắt, mà trong mắt Aoko, tính cách như Xà Cốt vốn dĩ chỉ là một đứa trẻ.

Có điều Aoko càng ngày càng ngủ nhiều,mỗi lần Xà Cốt nhìn thấy đều cảm thấy vô cùng khó nói. Thì ra Thụy Cốtnói đúng, phụ nữ có thai đều đặc biệt thích ngủ.

Chỉ có mình Aoko mới biết, đây không phải là hiện tượng tốt, có lẽ sẽ có một ngày nàng vĩnhviễn ngủ say, không thể nào thức dậy nữa.

Tuy rằng nàng khôngbiết biện pháp của Vương Vũ là gì, nhưng nàng cũng không muốn tiếp tụcchờ như vậy. Đã qua một tháng rồi, bụng của nàng càng ngày càng rõ ràng, nhưng nàng không sợ hãi, nàng tin Sesshomaru sẽ quay về tìm được mình,mà nhiệm vụ của nàng là chăm sóc đứa bé đang lớn dần lên của bọn họ.

Lúc nửa đêm, nàng bị một tiếng động thật lớn làm tỉnh lại.

Mới ngủ say tỉnh dậy, lại bị khẩn trương đột ngột, nàng không nhịn được thở gấp. Phía sau lưng lập tức có một bàn tay to ấm áp, chậm rãi giúp nàngthuận khí.

“Sesshomaru…”

Không đúng!

Aoko trừng lớn mắt, quay đầu nhìn lại chỉ thấy Kaguya mang theo khuôn mặt hơi mỏi mệt : “Sao ngươi…”

Kaguya đang nằm bên cạnh nàng, một tay chống đầu, thấy nàng dần ổn định, hắnkhẽ cười, tay kia thì chậm rãi vuốt ve tóc nàng : “Aoko, ta nhớ nàng.”

Aoko lắc đầu tránh ra.

Ý cười của Kaguya nhiễm chút chua sót, bàn tay chậm rãi hạ xuống, sờ lêncái bụng hơi gồ của nàng, ôn nhu nói : “Aoko, nếu Thụy Cốt nói thân thểcủa nàng không thể chấp nhận sảy thai, vậy thì hãy sinh ra đứa bé nàyđi.”

Aoko nheo mắt lại.

“Chờ nàng sinh ra nó, ta có thể nuôinó như là con của chúng ta. Sau đó, chúng ta sẽ sinh thật nhiều đứa békhác, con của chúng ta. Aoko…”

Aoko đẩy tay hắn ra, kiên định lắc đầu : “Không cần, Kaguya, mặc kệ ta có thể sống đến lúc sinh ra nó haykhông, ta cũng phải ở bên cạnh Sesshomaru, vĩnh viễn.”

“Thật là…Aoko, ngay cả một lời nói dối ứng phó nàng cũng không chịu cho ta sao ?”Kaguya cười khổ : “Nàng và tên yêu quái kia đúng là tình cảm sâu đậm,hắn đã tìm đến đây.”

“Cái gì?!” Aoko trừng lớn mắt, “Chàng ở đâu ?!”

Kaguya lặng yên nhìn vẻ mặt kích động của nàng : “Yên tâm, hắn không vào đâyđược, nhiều năm vất vả như vậy ta mới hoàn thành được kết giới này, saohắn có thể lập tức xông vào.”

“Aoko, ta cũng không ngại nói chonàng, vài ngày trước hắn đã tìm tới đây, không ngừng không nghỉ muốn phá hủy kết giới của ta. Nhưng ta nói cho nàng biết, hắn vĩnh viễn khôngthể nào thành công, hắn chỉ đang tiêu hao yêu lực của mình mà thôi, chờyêu lực hao hết, hắn nhất định phải chết !”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.