Nhiều ngày trôi qua như vậy, đây là lần đầu tiên Aoko bước ra khỏi phòng ở,đứng trên hành lang trống trải, nàng ngoảnh đầu nhìn lại.
Bầu trời tăm tối, tầng mây trên cao lộ ra sắc máu.
Trên cao không biết vì sao luôn vang lên từng đợt tiếng động rất lớn, xungquanh đều là áp lực không khí. Đó là sự phẫn nộ của đại yêu quái, là âmthanh do hắn không ngừng dùng thân thể của mình va chạm vào kết giới.Từng tiếng một vang lên, chấn động trời đất, từng tiếng một vang lên,đánh vào lòng nàng.
Aoko đưa tay bám vào hành lang, tay kia thìmờ mịt hướng về phía bầu trời, nhưng nàng chỉ có thể chạm đến không khílạnh như băng, gần như vậy nhưng lại xa đến thế.
Sesshomaru…Chàng ở đó, phải không…
Va chạm mạnh như vậy, nhất định rất đau.
“Này…Aoko, trở về thôi, cô không thấy mệt sao ?” Xà Cốt do dự kéo kéo góc áo nàng, nhìn thấy nàng vẫn duy trì tư thế ấy nửa ngày : “Cứ đứng thế mệt lắm.”
Trầm mặc.
Thật lâu sau mới truyền đến giọng nói run rẩy của Aoko : “Chàng đến đây khi nào…”
Ánh mắt Xà Cốt lập lòe một lúc, hắn mới trả lời : “Bọn họ nửa tháng trướcđã tìm tới đây, nhưng bị kết giới của điện hạ ngăn ở bên ngoài, tênInuyasha và Sesshomaru kia đã dùng rất nhiều biện pháp cũng không thểphá nổi kết giới đó, Sesshomaru tức quá hóa giận, biến trở về nguyênhình, không ngừng đâm sầm vào kết giới, đã giằng co hơn năm ngàyrồi..Aoko, cô yên tâm đi, tên yêu quái Sesshomaru kia không dễ dàng gặpchuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-inuyasha-vinh-hang-khong-ton-tai/2344063/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.