Nhìn quần áo vừa đưa tới trên giường, Ogihara thật cẩn thận sờ lên bộ kimono thật đẹp này. Các anh dù không bên cậu thì cũng sẽ bảo người phụ trách chăm sóc cậu chuẩn bị tốt, đây là các anh của cậu, người thân của cậu ── chẳng qua, luôn luôn thích trêu đùa cậu thôi. Chuông cửa vang lên, Ogihara không đứng lên, chuông vang vài tiếng thì cửa tự động mở.
Cất chìa khóa, thay dép, Tezuka đi đến, thấy người trong phòng ngủ, anh hỏi: “Làm sao vậy?” Nếu ở nhà sao lại không ra mở cửa.
“Ha ha, đến chỗ tôi chỉ có mấy người các anh, nếu đều có chìa khóa rồi thì còn cần tôi đi mở cửa sao?” Ogihara chỉ chỉ kimono, “Tezuka, đây là anh tôi thay tôi đặt làm nhưng tôi không biết mặc.” Gian trá cười, Ogihara vẫy tay với Tezuka, “Nào, vậy giao cho đội trưởng giúp đi.” Tuy rằng cậu hơi bị bất mãn với cái kimono này nhưng nếu là các anh trai đưa tới cậu nhất định sẽ mặc, chẳng qua... Anh, buổi tối em sẽ gọi điện thoại đưa ra kháng nghị với các anh đấy.
Mặc một bộ tây trang màu vàng nhạt, Tezuka tiến lên cầm lấy bộ kimono ── với kimono cho nam mà nói thì màu này thật quá mức diễm lệ, thế nhưng... lại vô cùng hợp Ogihara. Anh còn nhớ rõ hình ảnh Ogihara lần trước mặc kimono, tuy rằng trên mặt có thương tích nhưng rất đẹp, cái từ đẹp này dùng trên người cậu rất thỏa đáng, tuy rằng nếu nói ra thì người này sẽ rất giận.
Buông kimono đi tới trước mặt Ogihara, Tezuka cởi áo mặc ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006278/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.