Một giờ sáng, du thuyền cập bến. Mang theo thu hoạch của mình hôm nay, Ogihara ngồi xe Atobe về chỗ ở, trong chốc lát khi cửa đóng Ogihara liền ngã vật xuống sàn nhà. Lấy thuốc hạ sốt và thuốc an thần trong túi ra, Ogihara trực tiếp nuốt xuống. Một giờ sau, Ogihara mới tỉnh lại từ cơn hôn mê. Nhìn đồng hồ, buổi sáng chắc là đại ca sẽ đến, Ogihara cố gắng chống đỡ đứng lên từ mặt đất đi vào phòng ngủ.
Cất cẩn thận quà của mọi người tặng mình, Ogihara gục xuống giường nhìn vòng tay bạch ngọc trên cổ tay mình ── quà sinh nhật Tezuka tặng cậu. Hơi mát nhè nhẹ từ vòng tay bạch ngọc tràn ra, từ cổ tay đến cánh tay, đến vai, dường như toàn thân đều có thể cảm nhận sự mát mẻ. Tezuka nói cậu sợ nóng, loại bạch ngọc này tính lạnh, sẽ làm cậu mát mẻ một chút. Cậu còn nhớ rõ khi khiêu vũ xong, cảnh Tezuka đeo vòng tay cho cậu thực sự khiến cậu không ngừng giật mình. So với lúc hai người mới quen nhau, đội trưởng càng lúc càng trở nên có “nhân khí” hơn.
Nghĩ tới những món quà nhận được hôm nay, nhất là quà của Shusuke mấy người họ, đều là vì suy nghĩ cho cậu, mọi người đối với cậu thực sự rất dụng tâm. Sờ sờ ghim cài áo trước ngực, nhìn quả cầu thủy tinh bên đầu giường, hộp nhạc, và cả... vòng tay có khắc tên cậu mà Shusuke tặng, vỗ vỗ gấu bông bên cạnh, Ogihara tháo món quà trên người xuống, cẩn thận đặt ở đầu giường, kimono cũng không cởi ra, trong niềm hạnh phúc dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-hoang-tu-tennis-khong-muon-lam-hoang-tu/2006272/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.