"Ngươi nói theo ta!" Rosa phẫn nộ, trừng mắt nhìn Vivian. 
"Là ngươi!" Vivian cũng không kém cạnh. Trừng mắt lại. 
"Hừ, Mahaback ngu xuẩn! Đồ ẻo lả chết tiệt!" Rosa nghiến răng mắng. 
"Nào dám, ta ẻo lả cũng không đến lượt tiểu thư Selwyn đây bình phán! Đồ nữ bạo chúa!" Vivian đáp trả. Cậu ta cũng không chịu thua. 
"Đồ ẻo lả!" 
"Nữ bạo chúa!" 
"Ẻo lả!" 
"Bạo chúa!" 
* * * 
"Hộc, hộc.. A a a!" Rosa bực mình hét lên. 
"A.. Cô tưởng ta thua á! Ta càng hét lớn cho mọi người biết đồ bạo chúa là cô!" Vivian chua ngoa, chỉ tay thẳng vào mặt Rosa. 
"Không chấp với ngươi! Titus ngươi.." Rosa lấy lại sức lực, quay sang bên cạnh nhưng đã không còn ai. Kể cả bóng dáng của hai học trưởng cũng không có. Họ đã rời đi lúc hai người tranh cãi. 
"Tại cô!" Vivian cũng đã nhận ra, bực mình tiếp tục mắng. 
"Tại ngươi ấy!" 
Câu chuyện cứ thế tiếp diễn. Đôi oan gia ngõ hẹp này cứ như vậy mà kết thù. 
Ở một góc khác, cuối cùng Eira cũng tìm được cơ hội lẩn trốn. Nhìn trước nhìn sau không thấy ai, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn. 
Sao ông trời lại cứ thích đùa giỡn tâm hồn nhỏ bé, yếu ớt này của cô chứ! Eira gào thét trong lòng. Cô chỉ vừa rò đầu ra ngoài thôi đã bị tóm. Tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn làm một con rùa đen rút đầu thì hơn. 
Đang lúc cô chuẩn bị về phòng lại nghe thấy tiếng ai đó gọi tên. 
"Giáo sư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-vi-em-ma-dien-cuong/2811636/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.