Buổi sáng thứ năm có tiết học Độc dược, chúng tôi ăn sáng rồi tiến về phòng học của giáo sư Snape.
Sắp tiến vào phòng học, Granger gọi tôi: “Hopper.”
Tôi quay đầu lại, thấy Granger đang vội vã đi tới, phía sau là Potter cùngWeasley đang trêu nhau. Weasley vừa nhìn thấy tôi, khuôn mặt nghiêm túc. Cậu ta tức tối liếc nhìn Granger, giữ chặt Potter đứng xa xa.
Draco mang theo Goyle cùng Crabbe lắc lư đi từ phía sau tới, thấy bọn họ liền châm chọc: “Xem này, Potter không có đầu óc cùng sóc hồng!”
“Xin chào.” Tôi mỉm cười nói.
“Ồ… xem ra cậu tốt hơn nhiều rồi.” Granger đánh giá tôi một chút, “Cậu đã khỏi hẳn chưa? Lúc đó cậu làm bọn này sợ quá.”
“Mình cũng nghĩ thế, mình mới ra khỏi bệnh thất ngày hôm qua.” Tôi nói, “Mình nghe nói đến tình cảnh lúc đó, thật may là tớ chỉ có ngất thôi.”
“Thấy cậu khỏe mạnh thế này, thật là mừng quá.” Cô ấy nhiệt tình nói.
“Cám ơn.” Tôi nói.
Lúc này Draco đã rời khỏi cuộc chiến với Chúa Cứu thế. Từ khuôn mặt đỏ rựcđầy tức giận của Weasley cũng không khó có thể đoán ra, lần chiến đấunày ai thắng.
Draco đi tới, nghi ngờ nhìn tôi cùng Granger, nói: “Cậu đang làm cái gì đấy?” Tôi chỉ kịp cho Granger biểu tình “Xin lỗi” thìđã bị cậu ta lôi đi rồi.
Tiết học Độc dược là hai người tự do hợp tác, tôi bị Draco kéo tới một hàng ngồi xuống, còn Crabbe, cậu ta cùngtổ với Goyle. Trước kia, người hợp tác với một người hầu của cậu ta cóthể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240631/quyen-3-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.