Tôi chần chờ quay đầu lại nhìn anh ta.
“Hopper.” Hugh Coffey đứng lên, gật đầu với tôi, “Chúng ta cần nói chuyện.”
“…Được.” Tôi mờ mịt nói.
Anh ta nói: “Lại đây và ngồi xuống nào.”
Tôi đi qua rồi ngồi đối diện anh ta.
Anh ta nhìn tôi, ánh mắt sắc bén. Anh ta nói thẳng: “Từ đầu năm học tôi đã chú ý đến em.”
Tôi cảm thấy lo lắng, tôi nghĩ bất cứ người nào dưới ánh mắt sắc bén như vậy đều sẽ thấy lo lắng.
“Bắt đầu từ lúc thấy con chuột kia - nếu tôi không đoán sai, con chuột kiatrúng bùa chú có phải là… bùa chú Hắc Ám?” Anh ta hỏi, “Em nghiên cứuphép thuật Hắc Ám sao, Hopper?”
Trong lòng tôi thì kinh ngạc, còn trên mặt thì biểu hiện giống như vừa nghe thấy chuyện gì đó rất buồncười: “Chỉ sợ là anh đã đoán sai, anh Coffey. Cái đó chỉ là bùa chú bình thường thôi.”
“À. Không cần lo lắng.” Hugh Coffey ngồi xuốngtrước mặt tôi, ánh mắt vẫn lạnh nhạt như cũ lại nhìn chăm chú tôi, “Tôicũng không phải là thăm dò em.”
“Mặc kệ là anh phủ nhận hoặc làthăm dò,” Tôi tươi cười chậm rãi nói, “Tôi cũng không hiểu về bùa chúHắc Ám, anh nên biết… tôi chỉ là một học sinh năm ba bình thường, cóxuất thân Muggle, không có bố mẹ cô bác là phù thủy, không ai dạy tôi về phép thuật cấm kỵ này.”
“Tôi tán thưởng về sự cẩn thận của em,sự cẩn thận là một điều không thể thiếu ở một Slytherin.” Coffey nhẹ nởnụ cười lạnh nhạt, “Nhưng tôi muốn nói, em cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-mau-den-mau-xam/3240630/quyen-3-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.