Harry kinh ngạc quay đầu nhìn Hermione:
- Canh giữ một cánh cửa á? Cậu chắc không?
Draco xen vào:
- Cậu ấy nói đúng đấy, tớ cũng thấy cánh cửa đó nữa. Mấy cậu không để ý sao?
- Khi mà người ta gặp nguy hiểm chết người với một con chó ba đầu, - Ron bĩu môi - Thì chẳng ai có dư thời gian để mà xem xem dưới chân con chó đó có gì hay không đâu.
Ryan chợt lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện nho nhỏ của bọn trẻ:
- Các ngươi, ai cũng được, mau nghĩ thầm rằng ngươi cần một căn phòng họp mặt lý tưởng.
Hermione sửng sốt:
- Xin lỗi, ngài... Ryallestian, chúng tôi chính xác là phải nghĩ cái gì cơ ạ?
Con dơi nhảy dựng lên khi được xưng hô lịch sự như vậy, loài người đã lãng quên tộc Tranfigudra từ lâu, chúng không nhận được sự tôn trọng nhiều như trước kia. Cách Hermione nói với Ryan khiến nó nhớ về những ngày tháng huy hoàng thời xa xưa. Ryan xúc động nói:
- Cô bé, cô có thể gọi ta là Ryan. Chủ nhân dặn các cô cậu phải nghĩ trong đầu rằng: " Tôi muốn một nơi họp mặt lý tưởng" để có thể vào phòng.
Hermione hơi ngạc nhiên trước sự thay đổi nho nhỏ của Ryan, cô lịch sự nói:
- Cảm ơn ngài, Ryan. - Rồi Hermione quay sang mấy thằng bạn nói tiếp. - Để tớ.
Cô bé tóc xù tiến tới trước, lặp lại điều mà Ryan nói ba lần. Bọn trẻ trợn mặt nhìn khoảng trống vốn là một bức tường đá chợt biến đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-dai-xa-vuong-dang-yeu-dang-yeu/3252473/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.