Trở về văn phòng hiệu trưởng ở Hogwarts, Harry gọi tới Basilisk, trước mặt Dumbledore để tử xà cắn một cái lên chiếc mề đay, nhìn mảng đen mực kia hò hét, biến dạng rồi biến mất, Harry ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt như có suy nghĩ của lão vu sư.
‘Phiền thầy giao cái này cho Kreacher, còn có xin lỗi, Albus, em có thể làm như vậy, nhưng lại không thể nói ra, hi vọng thầy có thể thông tri cho hội phượng hoàng và bộ pháp thuật, chú ý Gringotts! Em một lúc nữa sẽ đi đó bảo vệ, còn với Harry, xin lỗi, em không thể nói gì nhiều hơn!’
Dumbledore gật gật đầu, nhìn Harry mang theo tử xà quay người rời đi, nhưng là người kia lúc sắp sửa bước ra khỏi cửa lại quay người lại, đôi đồng tử hắc sắc nhìn chằm chằm ông, đưa tay phải lên huy động, những chữ lớn cơ hồ ngưng tụ mà ở trên không khí rất lâu không biến mất.
‘Albus! Em sẽ cố gắng làm tất cả những gì có thể làm! Chỉ có điều này! Đừng để Sev lại quay về bên cạnh kẻ điên đó! Nếu không, em không biết mình sẽ làm ra chuyện gì nữa! Em thừa nhận, đây là uy hiếp!’
Đồng tử của Dumbledore bỗng nhiên co lại, nhưng theo đó mà buông tha, Harry Potter chính là Harry Potter, đứa trẻ này là một Gryffindor dũng cảm, nhưng——cũng là một Potter cố chấp.
“……Harry, con trai của ta, thầy không cho rằng đây là uy hiếp, thầy rất vui vẻ làm như thế, nói cho cùng, dường như tất cả những gì đã sảy ra bây giờ đã không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326492/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.