Harry mang theo Snape và Lucius về tới văn phòng của Dumbledore, ra dấu cho lão vu sư ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn họ lấy ra cuốn nhật kí và vương miện, vừa vặn, Sirius thất hồn lạc phách từ lò sưởi đi ra, không còn vẻ bóng bẩy hào nhoáng như trước đây, có cũng chỉ dư lại sự hối hận và choáng váng, Harry biết Kreacher đã nói tất cả cho Sirius, mà nam nhân này cũng đã áp chế được xung động nào đó mà trở về nơi này, quả nhiên, đau thương và hối hận là phương thuốc trưởng thanh nhanh nhất ……
Harry đứng ở bên Snape ngồi cùng Lucius, tay đỡ bờ vai cứng ngắc của nam nhân, nghe Dumbledore giảng cho ba người biểu tình khác nhau về những hồn khí đã bị phá hủy kia, nhìn gương mặt đẹp trai tới cực điểm của Lucius Malfoy từng chút co rút, đôi tay được bảo dưỡng không tồi nắm chặt xà trượng từng nổi lên gân xanh, nhìn xà trượng tinh mĩ trong tay nam nhân không ngừng run rẩy.
“……Không thể không nói, thật là—— chứng minh rất tuyệt, thứ lỗi cho tôi rời đi trước……”
Lucius sau khi Dumbledore không còn nói nữa chậm rì rì đứng dậy, biểu tình cứng ngắc miễn cưỡng mà nở ra một nụ cười, chỉ có điều không còn ưu nhã và thong dong như trước đây, Harry khóe miệng cong lên một chút, biết được quý tộc bạch kim trước mặt đã bị lung lay, vào lúc Lucius đi ra tới cửa, Harry động động ngón tay, nhẫn lại dịch thể lại một lần nữa tràn lên khoang miệng, để một hàng chữ hơi chút mơ hồ xuất hiện trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-harry-potter-bao-ho/2326490/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.