Ngơ ngác nhìn bóng lưng Aziraphale ôm chặt bình giữ nhiệt, chạy vội trên hành lang trắng sạch sẽ. Clark lòng không khỏi có chút rối bời. Rõ ràng, đây chính xác là cái ngày Aziraphale quyết định lấy trộm Nước Thánh cho Crowley. Nhưng sao nó lại mơ về đoạn ký ức cũ kỹ này?
"Ngươi bị lạc sao? Đúng là một tạo vật đáng thương."
Âm thanh trầm ổn nghe thân thiện tới lông gáy Clark dựng đứng.
À, nó nhớ ra rồi. Khi giúp Aziraphale đánh lạc hướng đám gác cổng, nó đã bất cẩn bị một thiên thần không tầm thường phát hiện.
Khác với quá khứ chạy bán sống bán chết, nó quay lại đối mặt trực diện với kẻ đã tước đi con mắt xinh đẹp có thể đổi màu của nó. Kẻ đã khắc lên mặt nó vết sẹo xấu xí kia. Tổng lãnh thiên thần Gabriel.
"Không chạy sao? Ngươi có vẻ ngu ngốc hơn ta tưởng đấy? Mà hình như ác quỷ non nớt nào cũng vậy nhỉ?" Gabriel vuốt vuốt cằm, cười châm chọc.
Clark nhìn sâu vào nụ cười giả tạo kia. Chẳng chút e ngại, nó cứ vậy mà thẳng tay xé toạc:
"Thế sao ngài tức giận như vậy, ngài Tổng lãnh? Có phải ta đã phá hỏng cái bẫy tuyệt vời của ngươi hả?"
"Bẫy? Với quyền năng của ta?" Nụ cười trên môi Gabriel rạng rỡ lại cứng ngắc.
"Là thế sao? Chẳng giống những gì ta hiểu về ngài chút nào?"
Bị một tạo vật nhỏ bé nhẫn tâm đập nát lớp mặt nạ, Gabriel cũng ngại đeo lên cái khác. Hắn ta bằng một tốc độ không tưởng lao tới, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-good-omens-toi-la-mot-chu-meo/2817975/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.