- Hai người đừng so kè nữa được không, không phải chúng ta đi chơi để thả lỏng à?
Đường Vũ Lân kêu một câu. Cổ Nguyệt ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn nó.
- Vậy ngươi có mời ta đi ăn không?
- Ta mời. - Đường Vũ Lân còn biết nói gì.
Cổ Nguyệt đắc ý nhìn Tạ Giải, bàn tay phẩy phẩy trước mũi, bộ dạng ta đây không thèm.
- Yên tâm đi Quỷ keo kiệt, ta không thèm ăn đồ ngươi mời đâu, đồ của ngươi cái nào cũng bốc mùi...
Tạ Giải hít sâu, đấu võ mồm hắn cũng không đấu lại. Đường Vũ Hoa liền đẩy Cổ Nguyệt ra, ôm cánh tay Đường Vũ Lân.
- Ca, ta muốn ăn kẹo.
Tạ Giải khóe mắt giật giật, có cảm tưởng đang bị bỏ rơi...
Phố quà vặt cách Đông Hải Học Viện không gần, bốn người đi mất nửa giờ mới tới.
Một con đường nho nhỏ, cửa hàng san sát như rừng, mới vừa tới đầu phố, ba người đã ngửi thấy đủ thứ mùi thơm từ trong bay ra.
Đường Vũ Hoa tay cầm một cây kẹo, bím tóc lúc lắc bám dính theo Đường Vũ Lân. Nó nhìn qua một quán thịt bò hầm.
- Đi ăn cái kia trước đi, thịt bò hầm, vừa mềm vừa thơm, ăn với cơm là ngon nhất. - Tạ Giải nói.
- Ừ!
Đường Vũ Lân cười, nó đã đói bụng.
Thịt bò hầm được nấu trong nồi sành, thịt bò rửa sạch, luộc với hành và gừng trong nồi sành để đảm bảo giữ nguyên hương vị bò, sau khi thịt chín, bỏ vào mười mấy loại hương liệu rồi hầm cho tới khi thịt mềm hẳn, gia vị thấm hết vào thịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-nhan-dau-la-dai-luc-ta-la-duong-vu-hoa/1216706/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.