Thành Quy Nhơn dưới sức công phá của đạn pháo, rung lắc dữ dội. Nguyễn Lan một tay ôm con, một tay hào hét nhiều lần suýt ngã. Bên cạnh tỳ nữ lo sợ:
“ Tường thành nguy hiểm. Người lui xuống dưới. Nơi đây đã có chúng thuộc hạ.”
Nguyễn Lan lắc đầu:
“ Ta rời đi lòng quân sợ sẽ xôn xao.”
Vừa dứt, đứa bé trong lòng khóc lớn, Nguyễn Lan vội ôm vỗ về. Dỗ xong, đưa cho tên tỳ nữ:
“ Cu O đã ngủ. Ngươi đưa về phủ.”
Tì nữ chần chờ, rời đi.
.......
Nguyễn Lan thở hắt, mặc đạn bắn, lao lên tay cầm kiếm chém tới những kẻ địch. Thấy vậy, dù gian khó, những quân sĩ trên thành sĩ khí lên cao. Nhất thời cuộc công thành rơi vào thế giằng co.
.......
Ngoài thành, quân ta thấy vậy, không chỉ Vũ Văn Nhậm cùng Lê Trung mà những người khác vừa an tâm, vừa cảm thấy hổ thẹn. Sức chiến đấu dường như được buff gấp đôi. Đánh cho quân Nguyễn không khỏi lùi về phía sau.
Lê Văn Duyệt, Ngô Tùng Châu cũng nhận ra bất ổn. Lê Văn Duyệt nói:
“ Lần này không thành thì khó có cơ hội thứ hai. Ngươi cho thêm người. Liều mạng công. Nhằm hết hỏa lực về phía Nguyễn Lan. Còn ta sẽ đem theo một nhánh người đánh sang phía trái, cùng Võ Tánh hợp sức giết tên kia. Khiến nàng sẽ bất thần, tập trung chú ý về phía đó. Ngươi nhân lúc này, đem người thần tốc, trợ giúp Huỳnh Đức giết Lê Trung.”
Ngô Tùng Châu gật đầu:
“ Được.”
Rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391823/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.