Kinh đô, cả căn cứ Hắc Vệ quân ai cũng lòng đầy hoảng sợ, bởi theo phân phó của Tony Đặng, mọi người biết được bí mật trong cung, điều mà không chỉ Nguyễn Huệ mà tất cả các vị quân vương đều giấu kín, nó liên quan đến mặt mũi, thể diện.
Bầu không khí trầm lặng, bị xua tan bởi tiếng chim câu, Tony Đặng bắt lấy, đọc thư xong, khẽ thở phào:
“ Không sao, mọi người đi làm việc bình thường.”
Mấy người Nhật Liễu khom người rời đi.
.......
Không còn ai, Tony Đặng nhìn sang Ngọc Cẩm Nhàn:
“ Công tử đã tiên lượng được việc này. Lệnh cho chúng ta rút tất cả người ra khỏi kinh ngay lập tức. Nàng đi bảo Nhật Liễu chuẩn bị. Xong xuôi, nàng báo lại. Ta sẽ mang thư vào cung rồi cấp tốc rời đi.”
Ngọc Cẩm Nhàn lo lắng:
“ Hay chàng sai người khác mang, theo lối cũ là được.”
Tony Đặng cười:
“ Việc công tử giao, ta tự làm mới yên tâm. Mặt khác nếu không phải ta đưa thì mối nghị kỵ của bệ hạ cùng công tử càng lớn, để ta đưa cũng tránh gây phiền hà cho người. “
Ngưng giọng, tiếp:
“ Nếu có bất lợi, nhưng chắc phải đợi ta đi xa mới ra tay Nàng phái người tiếp ứng khi cửa Đông là được.”
Ngọc Cẩm Nhàn nghe vậy, gật đầu:
“ Vậy thiếp đi trước chuẩn bị.”
“ Ừm.” Tony Đặng đáp.
..........
Việc chuyển rời vô cùng nhanh chóng, chỉ cuối ngày, Ngọc Cẩm Nhàn cùng Nhật Liễu bước tới, Nhật Liễu nói:
“ Thưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391805/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.