Tony Đặng cùng Ngọc Cẩm Nhàn theo một lối khác ra ngoài. Bước lên hầm, nhìn căn phòng nhỏ hẹp nhưng được sắp xếp ngăn nắp, khẽ thở phào, lau những giọt mồ hôi lăn rơi trên trái, Ngọc Cẩm Nhàn cười khổ:
“ Đúng là gần vua như gần hổ. Vừa bệ hạ chỉ lướt qua mà thiếp cảm giác như bị xem thấu tâm can.”
Tony Đặng gật đầu:
“ Quả đáng sợ, co được dủi được. Thảo nào công tử không muốn đối đầu. Đi thôi.”
Ngọc Cẩm Nhàn vội ngăn lại, nói:
“ Để thiếp ra ngoài xem xét, nghe tiếng ồn, có lẽ nơi đây cách hoàng cung không quá xa.”
“ Ừm.” Tony Đặng đáp.
........
Rất nhanh, Ngọc Cẩm Nhàn quay lại, nói:
“ May ra đêm có thể rời đi, tuy đã ra cung, nhưng xung quanh, có rất nhiều quan binh, mật thám. Có lẽ tên Bùi Đắc Tuyên đang vây quét.”
Tony Đặng tiến lại, lau mồ hôi trên trán, đáp:
“ Vậy còn sớm, nàng tạm lên giường ngủ trước đi. Tí ta ngủ sau. Có sức đêm mới đi được.”
“ Vâng.” Ngọc Cẩm Nhàn ngọt ngào đáp.
........
Ban đêm, hai người cẩn trọng từng bước rời. Vừa về tới căn cứ Thiên Lâu Các. Đã thấy một đội quân áo đen dao kiếm sác lẹm đang chăm chú nghe giảng. Bên trên đang nói kế hoạch, Nhật Liễu quay lại, thấy Tony Đặng, vội nói:
“ Thưa tướng quân, ngài đã trở lại, có sao không ạ? Hôm qua nghe bạo động, tôi lo lắng gặp chuyện nên định cho người đi giải cứu.”
Tony Đặng cười:
“ Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391800/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.