Kinh thành Amarapura - Konbaung. Trong cung, bầu không khí trầm lắng. Mọi hoạt động đều trở nên đình trệ. Ở ngoài, có thể nghe rõ tiếng vỡ loảng xoảng từ trong thư phòng vọng lại. Hàng loạt quan viên đã quỳ lậy từ sớm, ánh mắt khẽ trao đổi, đầy sự lo lắng.
“ Két.”
Tiếng cửa mở, tất cả vội vã nhìn lại. Dưới ánh mắt mọi người, Suu Ky - tên thái giám thân cận của Bodawpaya mở miệng:
“ Bệ hạ bảo mọi người đi trước đại điện, người sẽ đến.”
Tất cả khom người cảm tạ, lặng lẽ rời đi.
.......
Nhanh chóng, trên đại điện, Bodawpaya ngồi xuống, quét một lượt, trầm giọng:
“ Tất cả đã đông đủ?”
Suu Ky đứng bên, vội đáp:
“ Thưa bệ hạ, còn thiếu hai người là bộ trưởng Win Myint và Myat Phaya?”
“ Ốm đau sao?” Bodawpaya lạnh giọng.
“ Thưa không. Hôm qua hai vị thức muộn nên giờ còn chưa tỉnh.” Suu Ky lắp bắp đáp.
Bodawpaya quát lớn:
“ Hừ. Việc nước an nguy còn lăn ra ngủ thì giữ lại làm gì. Ngươi đem người tới hai phủ, bắt lấy hành quyết tại chỗ. Toàn bộ gia tộc tống vào nhà giam chờ xét xử.” Suu Ky mặt trắng bệch, gật đầu rời đi.
Phía dưới mọi người nghe đều rùng mình, mấy người có vẻ thân thiết với Win Myint và Myat Phaya muốn lên tiếng, nhưng thấy ánh mắt Bodawpaya quét qua, liền ngậm miệng.
Trấn nhiếp xong, Bodawpaya nói:
“ Tình hình ở Yangon các ngươi đã biết. Giờ tính làm sao. Ai lĩnh quân về đó giải quyết. Lần này đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391790/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.