Quả nhiên, việc buôn bán ăn lên làm ra, kiếm được kếch xù của Kawila khiến nhiều kẻ đỏ mắt. Cho người thăm dò, lên mỗi lần trở lại luôn bị kẻ tập kích, trong đó có cả anh em.
Chính vì vậy, trên đường trở về, Kawila không dám chợp mắt, cho người tăng cường, trong lòng không khỏi chửi rủa Nguyễn Hoa.
Rất nhanh, nhiều kẻ đánh hơi được, chăm chú bám sát, đến khu vắng, tên cầm đầu khẽ trầm giọng:
“ Xông lên, cướp cho ta.”
Nhưng đáp lại chỉ là tiếng dế kêu, hắn ngơ ngác quay lại, một cái chụp lên cổ, ngất đi.
Lúc sau, hai người đi ra. Một trong đó là bé gái còn nhỏ, thắc mắc:
“ Huynh, tại sao không giết.”
Tên kia, xoa đầu, em gái nhẹ giọng:
“ Nhiều lúc sống tốt hơn chết. Chúng ta giúp tên Kawila an toàn, không phải giúp hắn diệt trừ kẻ đối địch. Có cạnh tranh, con sói mới lớn mạnh, đem lại nhiều lợi ích cho ta hơn.”
Đứa bé khẽ gật đầu:
“ Vâng.”
..........
Sáng hôm sau, nghi ngơi sau một hành trình mệt mỏi, Kawila tỉnh dậy, cho người điểm binh, thấy thiếu vắng vài người, hỏi qua, rất nhiều lấp liếm, bận, có việc gấp.... Nghe xong, Kawila có điều suy nghĩ, nhưng nhanh chóng mỉm cười:
“ Chất tri tướng quân sắp tới Tak. Có lệnh cho chúng ta đem quân phối hợp. Bob, ngươi cùng Eric, mang theo 5000 quân qua....”
Gọi là phối hợp, nhưng chủ yếu là chịu chết, kẻ tiên phong, hai người được điểm tên, khẽ đắn đo, chưa biết nói sao, Kawila quát lớn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391749/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.