Doanh trại của Đông Ấn Anh. Những tên lính sau một lượt canh, ngồi dưới mái hiên, phì phèo điếu thuốc, Tayler lay động thân hình ục ịch, giọng ồm ồm nói:
“ Mẹ kiếp. Lắm muỗi nghê. Không biết bao giờ mới được rời đi đây. Ta nghét cái vùng đất này.”
Tom rít một hơi thật sâu, thở dài, đáp:
“ Sắp thôi. Nghe nói mấy ngày nữa xuất phát. Mẹ kiếp tên William đó chạy trước, đúng là có tiền khác biệt. Nếu không vì hắn, chúng ta không phải gánh món nợ này.”
“ Đét.” Tayler vỗ phát vào đùi, nhìn con muỗi chết, bắn ra toe toét máu, cười:
“ Mẹ kiếp, cuối cùng cũng giết được ngươi. Ăn bố mày rồi sẽ đền tội.”
Mấy tên đồng bọn cười xòa.
...........
Trong góc, một tên mang dáng vẻ thư sinh, gia đình nguồn gốc quý tộc, khẽ điều chỉnh mắt kính, nhìn về căn phòng trên gác đã tối đèn, nói:
“ Tướng quân đã ngù. Các ngươi canh phòng tiếp. Ta về ngủ trước. Nếu bị hỏi che giấu chút.”
Tayler cười:
“ Được. Mai nhớ có gà.”
“ Ok.”
Nói xong, tên đó rời đi. Nhưng chưa bao lâu:
“ Ầm, ầm.” những bóng đen vượt rào rào, nhanh chóng áp sát, siết chặt cổ. Đợi nhóm người chết ngạt, kéo xác vào khe tường, lột lấy áo, quần mặc lên.
Xong xuôi, Nguyễn Phong nhỏ giọng:
“ Nguyễn Hiền, Nguyễn Hoa cùng những kẻ khác tiếp tục dò xét xung quanh. Ta sẽ cùng Nguyễn Chiếm thâm nhập tìm chỗ ở của Modro cùng kho vũ khí. Khi đổi ca, chúng ta gặp nhau chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391737/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.