Cũng lúc này, Nghệ An
Chứng kiến dị tượng, vầng sao le lói, đất đai rung chuyển.... tất cả đều là chỉ rõ điềm xấu. Tả Ao lẩm bẩm:
“ Không thể? Choa đã bốôc quẻ. Tại răng thay đổi?”
Như không tin, hắn nhắm mắt thật sâu tường minh. Hai ánh mắt trời rực rỡ, bỗng ầm, một mũi tên tới, một đóa rơi xuống, đến đây, Tả Ao hộc máu, kinh hãi, nhìn về Phương Bắc:
“ Băng cung huyền tiễn....(*)”
Sau đó thở dài, nhìn Phượng Hoàng Trung đô đang dở dang, lắc đầu:
“ Thế thành... không hy vọng....”
Sau đó, lần lượt thu dọn quán nước toan rời đi.
.......
Phu dịch đang phục vụ, đã quen thuộc hình ảnh lão giả ngồi bán nước, dạy học. Thấy hắn rời đi, một người cười nói:
“ Bựa ni còn sớm, ngài đã dọn ư...”
“ Sau bựa ni, choa không bán nữa. Muốn nghi ngơi....”
.......
Mấy người nghe vậy, ồ lên kinh ngạc. Tên quản đốc cũng hỏi han:
“ mi có chuyện ư, nói ra tau giúp....”
Tả Ao khẽ cười coi như cảm tạ.
Biết không khuyên được, mấy người khác nhao nhao nói câu tạm biệt.....
Bỗng đúng lúc, Tả Ao định quay đầu đi, dị tượng lại đổi, xấu hóa lành. Hai vầng sáng lại rực rỡ. Bị trên vai trượt xuống, tiếng loảng xoảng, Tả Ao cười mà như khóc, quay lại, quát lớn:
“ Không đi nữa, sau này choa miễn phí tất cả...”
Chứng kiến vậy, tất cả ánh mắt kì lại nhìn lại. Mặc như vậy, Tả Ao cũng không quan tâm, hắn giờ còn kỳ lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391710/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.