Mấy ngày sau, Nguyễn Toản rời đi. Gần tết, nên khắp nẻo đường, đâu đâu cũng thấy người, đoàn xe đi lại tấp nập. Do quãng đường từ làng Đại về Thăng Long có chiến lược quan trọng, triều đình cũng cho quân lính trọng điểm đóng giữ, nên mặc dù đông đúc nhưng cũng không có bất kỳ tệ nạn xảy ra, kể cả móc túi....
.........
Một ngày sau, đoàn người dừng lại cửa nhà nàng. Lâu ngày không có người chăm nom lên khắp nơi bám bụi. Nhìn khung cảnh, nhớ lại việc gặp nhau khi xưa, cả hai bất giác cười trừ. Hắn nói:
“ Anh cũng đi khắp nơi. Ta tính thuê nấy một vài người chăm nom, quét tước. Anh thỉnh thoảng nếu về cũng có người cơm nước...”
“ Vâng.”
Hắn nghe vậy, quay lại phân phó Triệu Lan.
.........
Lúc sau, một đoàn người được thuê đến, phủ nhanh chóng được quét dọn, trang hoàng. Dùng bữa xong, nàng ôm lấy con cùng hắn bước đến bàn thờ gia tiên, thắp lấy nén nhang cầu nguyện.
......
Hai người dừng lại một ngày, sau khi thuê được người trông nom, rời đi. Không lâu, cũng đến Bắc Thành.
Đứng trước tường thành cao ráo, quân lính nghiêm trang, cờ bay phấp phới, người ra vào trật tự, xếp hàng. Hắn không khỏi cảm khái. Gần một năm, so với hắn đến đây lần đầu, thật khác xa. Cảm khái xong, hắn đang định dắt tay nàng đi xếp hàng. Thì trong sự kinh ngạc của nhiều người, cửa chính mở ra, quân lính nhanh chóng xếp thành hai hàng ngay ngắn. Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người vô cùng xôn xao:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391673/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.