Mấy ngày sau, trời mưa, quãng đường di chuyển khá chậm, mất gần một tháng cả đoàn mới tiến sát làng Đại. Nhìn sắc trời sắp tối. Hắn cho dừng tìm phòng trọ. Ăn uống xong, hắn dẫn hai mẹ con nàng đi dạo. Cuối cùng nhìn một quán rất đông, nhiều người còn đang chen lại, hắn tiến đến, nhìn một người tướng mạo khá thanh tú, thắc mắc:
“ Huynh đài, không biết nơi đây, sao mọi người tập trung đông vậy?”
Tô Sứng nhìn hắn ngạc nhiên:
“ Ngươi mới tới ư, hôm nay lão Lưu tiếp tục thuyết thư về giai thoại tình yêu tuyệt đẹp của Vương gia cùng phu nhân.” Nói đến đây, Tô Sứng cảm thán:
“ Đúng là trai tài, gái sắc. Không ngờ để đến được như hôm nay, hai người gian truân vậy.”
Nàng nghe vậy, hiếu kì, hỏi:
“ Ô, vị Vương gia đó là ai vậy? Thời Trần ư?”
Tô Sứng lắc đầu:
“ Cần gì xa xăm vậy. Ngay bây giờ, câu chuyện mới năm ngoái. Còn vương gia nào nữa. Từ khi khai triều, bệ hạ mới sắc phong vương cho mỗi Nguyễn Toản tướng quân. Phu nhân là bà Đoàn Thị Điểm cũng nổi danh trấn Sơn Nam về văn hay chữ tốt.... “
Nàng nghe xong, giật nẩy mình, quay sang nhìn hắn, hắn thấy vậy, cũng lắc đầu:
“ Ta không biết. Vào xem xem.”
Mang tâm trạnh hiếu kì, hai người gọi một ấm trà, chờ đợi.
......
Một lúc sau, lão Lưu mới bước lên, vuốt vuốt chòm râu. Chưa ngồi ấm, phía dưới một người nhao nhao:
“ Mau kể đi. Ta hồi hộp quá. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391666/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.