Có lẽ chưa bao giờ, nàng cảm thấy hạnh phúc như hôm nay. Từ khi lấy chồng, đối mặt phu quân lạnh nhạt, sự xoi mói của nhiều người.... nàng luôn phải tỏ ra kiên cường. Nhưng trở lại hoàng cung, dưới sự bao bọc, che chở của phụ hoàng, nàng không còn lo nghĩ. Chạy tới chạy lui, cười nói, sống đúng với độ tuổi của mình.
Lúc lâu, khẽ thấm mệt, nàng ngừng lại, quay người, thấy phụ hoàng nhìn chăm chú bản thân. Nàng tinh nghịch, nhón chân chạy tới, khua khua tay trước mặt phụ hoàng, nói:
“ Người nhìn gì mà chăm chú vậy. Không lẽ trên mặt con có nhọ.”
Hắn nghe vậy, cười xòa, tay với lên, khẽ lau lấy chút bánh còn xót trên khóe miệng nàng, nói:
“ Đúng rồi. Con nhìn xem, lớn như vậy, mà vẫn ăn cơm dành phần. Haha.”
Nàng đỏ bừng, kiêu kỳ nói:
“ Phụ hoàng lại trêu con. Không cho phụ hoàng cười nữa.”
“ Haha.” Hắn nghe nàng nói vậy, càng cười lớn hơn.
Hai cha con khẽ đuổi nhau trong vườn.
.......
Tên thái giám sau khi đi mời ngự ý quay lại, vừa bước vào, thấy cảnh đó, vội vã lùi.
Phía sau, Tên thái y Lưu Trí không để ý, đầm sầm vào:
“ Ai.”
Tiểu Minh Minh thấy vậy, vội vã lấy tay che miệng, nói:
“ Bệ hạ cùng tiểu công chúa đang bên trong. Đừng làm phiền. Kẻo mang tội.”
“ Vâng.” Lưu Trí nghe vậy sắc mặt hâm mộ, sau đó lại khẽ lắc đầu.
Tiểu Minh Minh quan sát vậy, cũng hiểu. Tiểu công chúa là người được bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391614/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.