Gia Định
Trong một căn phòng xa hoa, ở trung tâm.
Tiếng đàn ca vang lên du dương, hàng loạt cung nữ nhịp nhàng múa theo điệu nhạc.
Nguyễn Ánh tựa lưng trên nghé thưởng thức, phía sau Tống Phúc Thị Lan(*) nhẹ nhàng xoa bóp.
Thật lâu, hắn mới cảm giác thư thái như hôm nay.
Bỗng từ phía ngoài, A Quế hốt hải chạy tới:
" Thưa Vương, có thư của Tả tướng quân." Rồi chậm rãi trình lên.
Cầm lấy, đọc xong, hắn cười lớn. Phía sau, Tống Lan thấy vậy, nhỏ nhẹ hỏi:
" Không biết có chuyện gì mà khiến người vui vẻ vậy."
Hắn đưa cho nàng xem, nói:
" Mục tiêu tuy không thành nhưng lại bắt được Võ Văn Tú. Haha."
Tống Lan đọc xong, đưa lại, mỉm cười:
" Chúc mừng người."
Hắn cười lớn, vẫy tay cho tất cả lui, ôm lấy nàng vào lòng cười:
" Nàng định chúc xuông vậy ư."
Tống Lan ngượng ngịu, vươn người lên, đôi môi mọng ngọt, khẽ chạm vào.
Hắn cười, vỗ vào mông nàng, nói:
" Hôm nay, thật to gan. Để xem, ta trừng trị nàng ra sao?"
" Ưm....."
Cảnh xuân lỗng lẫy.
..........
Thỉnh thoảng âm thanh vang vọng từ bên trong khiến phát ra, khiến binh lính đang canh gác, ai lấy đều đỏ mặt.
Lê Văn Chương vội vã vào cung, nhìn thấy A Quế hỏi:
" Vương ở đâu, ta có chuyện gấp cần bẩm báo."
A Quế cúi đầu, chỉ chỉ vào trong, Lê Văn Chương mơ hồ, nhưng đúng lúc này, một âm thanh từ bên trong vang ra:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391597/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.