Khác với lúc đến, đoàn sứ thần nhà Thanh dưới sự dẫn đầu của Vương Kiệt, ngựa không ngừng vó, một mạch đi đến cửa khẩu. Đến nơi đoàn người thở hắt, Vương Kiệt cảm thán:
" Thật là không giết?"
Mấy người nghe vậy, liên tục gật đầu, có vài người khen ngợi:
" Tây Sơn thật tốt bụng."
" Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Nếu chúng ta không đắc tội, thì họ đã không làm thế."
" Đúng rồi."
.......
.......
Nhìn đám người quay lại khen ngợi kẻ từng muốn giết mình, hai cha con Vương Kiệt thờ dài.
Cũng lúc này, bám theo sau, quan sát toàn bộ cảm tình của đoàn sứ thần, một dấu tích được đánh bên cạnh Hội chứng Stockholm(*). Làm xong, Hồ Thức càng cảm thấy Vương gia thần kì, không cần dùng hình mà bất tri bất giác thay đổi một người.
Trời dần xuống, đoàn người nghỉ ngơi lúc, lục tục kéo nhau vào thành tiến đến phủ Tổng đốc.
Nhìn tất cả được binh lính phủ Tổng đốc tiếp đoán. Đảm bảo an toàn, Hồ Thức lặng lẽ rời đi.
.........
Cũng lúc này, ở xã Cô Ba.
Tuy trời đã muộn nhưng không khí vẫn vô cùng tấp nập. Sau ban ngày làm lụng, học tập.... tất cả tụ tập trước cửa phủ ca hát. Hình ảnh đã trở thành thông lệ kể từ khi thế tử xuất sinh.
Tham gia nhảy một điệu cùng mọi người, Nguyễn Toản cáo từ lui vào phủ. Lúc này trên tay chi chít quà tặng.
Từ chục trứng, đôi bồ câu..... Tuy trong phủ đã chật ních nhưng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391536/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.