Năm ngày sau, Ngọc Như đi đến phòng giam nằm ở cửa Nam, khóc sướt mướt:
" Quan sai, quan sai. Con đến nộp tiền bảo lãnh cho phu quân."
" Tên phu quân nhà ngươi là gì, bị bắt ở đâu , hôm nào."
Ngọc Như lần lượt trình bầy, sau đó được lính canh dẫn đi làm hàng loạt thủ tục như kê khai: xác minh đúng là người Thăng Long, nộp tiền bảo lãnh......Hoàn thành xong được dẫn đến một phòng giam tận sâu bên trong cùng, Phúc Linh đang nằm ngơ ngắc, thấy người đến khẽ nhíu mày. Tên lính canh quát:
" Ngươi đi ra đi, vợ ngươi đã bảo lãnh, ngươi có thể rời đi. Đàn ông con trai mà để vợ mình lo lắng vậy."
Phúc Linh nghe vậy, đứng lên đi ra, cả người bốc mùi, tên sĩ quan nhíu mày:
" Đi mau lên, lần sau không được gây rối nơi công cộng nữa."
Ngọc Như dẫn Phúc Linh ra ngoài. Đi một đoạn, Phúc Linh nhìn Ngọc Như cáu gắt:
" Tại sao ngươi bây giờ mới đến?"
Ngọc Như nhếch mép:
" Đang tìm biện pháp cứu Trương tướng quân, quên mất ngươi. Con trai gì chịu khổ chút đã không chịu được?"
" Hừ." Biết đôi co không lại với Ngọc Như, Phúc Linh nói:
" Vậy ngươi có cách cứu Trương tướng quân chưa.? như thế nào?"
Ngọc Như che mũi:
" Hôi quá, người về thay đồ đi rồi ta nói."
Phúc Linh nghe vậy, cũng nhanh chóng bước đi.
...........
Thay đồ xong, Phúc Linh nghe Ngọc Như nói xong kế hoạch không khỏi cảm khái:
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391496/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.