Ba ngày sau, Nguyễn Toản cùng Shole đến Thăng Long, một khung cảnh vừa cổ kính, vừa đẹp đẽ lại vô cùng ngăn nắp hiện lên.
...........
Tường thành vẫn là những khối đá rêu phong, sừng sững giữa đất trời. Phía trên là những lá cờ đỏ sao vàng bay phất phới trong gió. Những lính canh lạnh lùng đi lại, mắt chăm chú tứ phương.
Phía dưới, cửa thành đã mở, nhiều người đang ngay ngắn xếp hàng mà đi vào. Một bầu không khí hài hoà, mọi người trong lúc đợi chờ cùng nhau bàn tán vui vẻ, không hề có sự sốt ruột, bực tức.
Nhưng bầu không khí cũng thỉnh thoảng bị cắt ngang, khi có nhiều vị khách từ nơi xa đến, chưa quen thuộc, dắt cả ngựa xếp hàng, đang đôi co với quan binh.
........
Một người lính sắc phục nghiêm chỉnh, bên người là hoả hổ cùng kiếm dắt ngang, tay nghiêm chỉnh giơ ngang trán, một tư thế chào:
" Các hạ có thể lâu rồi không đến Thăng Long, giờ đây không cho phép mang ngựa vào thành
Người đàn ông cau mày:
" Tại sao, nếu không dắt theo ngựa thì đống hàng hoá của ta sẽ ra sao, cùng với vào thành di chuyển như thế nào, các ngươi không phải làm màu. Bao nhiêu tiền thì nói."
Nghe lời này, đoàn người đang xếp hàng cười rộ, có vài người quay đầu nhìn khinh thường kẻ nhà quê.
Người lính nghe vậy, chậm rãi kể, giảng giải:
" Nếu cho ngụa cùng thả rông động vật ra ngoài, ị đái sẽ gây mất mĩ quan đô thị, ảnh hưởng tới hình ảnh quốc gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391464/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.