Thả lòng người sau thời gian dài, Nguyễn Toản cả người như thoát thai hoán cốt, cả tâm hồn thả lỏng.
Sáng hôm sau, khi trời vừa tờ mờ, tiếng gà gáy inh ỏi vang vọng cả làng, Nguyễn Toản cùng Nguyễn Lam ngồi xe ngựa, đi cùng đoàn người Lê Gia tiến về Phố Hiến, kịp cho chuyến hàng sắp đổ bến.
Quãng đường đất to rộng nhưng vô cùng xóc nẩy, thỉnh thoảng những ổ voi, ổ gà khiến xe ngựa xóc nẩy. Nguyễn Toản ngồi trong xe, nhìn ra ngoài suy nghi đôi chút, rồi bắt đầu viết lên quyển sổ nhỏ kẹp bên người.
Đoàn người đến cửa chợ, khi mặt trời dần dần lên cao, dòng người đã vô cùng tấp nập, tiếng cười nói, huyên náo. Nhảy xuống xe, Nguyễn Toản cười nói với Lê Lam( con trai Lý trưởng Lê La):
" Cho ta gửi lời cảm ơn tới phụ thân ngươi. Cáo từ."
" Không có gì. Nếu có dịp thì mong cậu lại chơi cùng gia đình."
Khẽ gật đầu, Nguyễn Toản cùng Lê Lam lẩn mình vào dòng người.
Khu chợ khá lớn, cửa hàng cũng đông đúc sầm uất, ngoài cửa hàng của dân chúng còn có những cửa hàng của người Tây Dương, Nhật và Trung.
Quan sát, thấy việc mang theo Thuận Thiên Kiếm bên mình cũng không khá thuận tiện, Nguyễn Toản bước vào một cửa hàng người Nhật, cúi chào theo kiểu Nhật, khiến người bán vô cùng sửng sốt, nhiệt tình:
" Quí khách có cần tôi giúp gì không ạ."
" Nghe nói đoản kiếm của người Nhật rất sắc bén. Ta muốn mua một thanh."
Nghe Nguyễn Toản, Hêki ( tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-lac-hong/2391361/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.